Tưởng Vũ vội vã chạy tới, liền đụng ngay phải cảnh tượng lúng túng như vậy.
Ánh mắt anh ấy đảo qua đảo lại giữa Giang Nghiên và Nhan Yểu, sau đó cười hì hì phá tan bầu không khí: “Trùng hợp ghê, hai người cũng uống rượu ở đây à? Ha ha ha ha ha.”
Ngồi trên sofa, Triệu Tiểu Du thấy Tưởng Vũ đột ngột xuất hiện, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc trong chốc lát, nhưng ngay sau đó lại nhớ đến vụ cãi nhau hồi chiều, sắc mặt lập tức sa sầm, mở miệng nói: “Tưởng Vũ, anh theo dõi tôi đến đây đấy à? Có tin tôi kiện anh tội bám đuôi không!”
Tưởng Vũ mặt mày cứng đờ, liền sải bước đến bên cạnh Triệu Tiểu Du, kéo cô nàng vào lòng, nghiến răng ken két: “Đại tiểu thư à, căn bản không có cái tội bám đuôi đó, được chưa? Em chắc chắn muốn nói chuyện luật pháp với một luật sư à?”
Hai người bọn họ cãi qua cãi lại ở một bên, lại càng khiến bầu không khí phía bên kia càng thêm trầm lặng.
Nhan Yểu ngồi trên sofa, nhìn người đàn ông cách đó không xa, không hiểu sao lại không lên tiếng.
Ánh mắt anh trong bóng tối vẫn sáng rõ, như bốc lên ánh lửa, nơi ánh mắt quét qua, dường như chỉ còn lại mỗi bóng dáng của cô.
Ánh mắt Nhan Yểu hơi trầm xuống, sau đó từ tốn đặt ly rượu trong tay xuống.
“Được.”
Cô không nhanh không chậm đứng dậy, vừa định bước đi thì cổ tay đột nhiên bị nắm chặt.
Nhan Yểu cúi đầu, phát hiện là Tần Chiêu đang giữ lấy tay mình.
“Nhan Yểu, chúng ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067339/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.