Căn phòng yên tĩnh đến mức ngột ngạt, đối lập hoàn toàn với sự ồn ào truyền đến từ đầu dây bên kia, càng khiến phòng ngủ đóng kín trở nên cô quạnh đến lạ.
Bàn tay đang cầm điện thoại của người đàn ông chợt siết chặt, ánh mắt chùng xuống rõ rệt. Mái tóc chưa kịp sấy vẫn nhỏ nước, từng giọt chảy từ trán men theo đường viền hàm sắc nét, cuối cùng biến mất nơi xương quai xanh.
Hàng mi khẽ run lên, trong đầu chợt vụt qua dòng tin nhắn cách đây vài tiếng.
Cô nói, tối nay có việc. Vậy ra, “việc” ấy là đi uống rượu ở bar với người khác? “Alô? Giang Nghiên, cậu có nghe không! Còn không mau đến đây!” Tưởng Vũ ngồi trong góc sofa ở khu bàn lớn, lưng dựa vào thành ghế để che bớt thân mình, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía ba người cách đó không xa, biểu cảm trên mặt chẳng thể nói là dễ coi.
Hành vi của Tưởng Vũ hoàn toàn lạc quẻ giữa một đám người đang chè chén say sưa trong quán bar. Cái bàn lớn đó bị anh ấy chiếm trọn, đủ loại rượu đặt đầy bàn nhưng anh ấy lại chẳng buồn động đến một ly.
Anh ấy đã ngồi đó suốt mười phút, trong thời gian đó có đến hai ba cô nàng định lại gần bắt chuyện, nhưng tất cả đều bị khuôn mặt khó ở của anh ấy dọa cho chạy mất.
Ánh mắt Tưởng Vũ vẫn dán chặt vào cô gái mặc váy hai dây bó sát đang ngồi trên sofa. Răng hàm nghiến ken két, trong đầu chỉ muốn lôi ra một cái chăn dày cuộn cô nàng lại cho khuất mắt!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067338/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.