Trên con phố vắng phía xa thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy ngang, tiếng động cơ ồn ào càng khiến khung cảnh trước cửa trở nên tĩnh mịch dị thường, tĩnh mịch đến mức có phần quỷ dị.
Điếu t.h.u.ố.c lá nữ dài mảnh vẫn đang cháy dở, cách nhau mấy mét, hai người nhìn nhau chằm chằm. Thời gian như ngưng đọng ở khoảnh khắc ấy, cả hai đều ăn ý không rời mắt đi nơi khác, như thể một ván cờ, chẳng ai chịu nhận thua.
Ánh sáng trắng từ biển hiệu quán bar hắt xuống khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông, nhuộm lên vài phần lạnh lẽo. Ánh mắt u tối khó dò khiến người ta chẳng đoán nổi tâm trạng lúc này của anh, vẻ mặt không biểu cảm dường như quá mức bình thản, nhưng không hiểu sao, Nhan Yểu lại đọc được vài phần giận dỗi xen lẫn chút ấm ức từ nét mặt anh.
Một tháng nói dài không dài, nói ngắn chẳng ngắn. Vậy mà khi tái ngộ lại có cảm giác như mộng như ảo.
Quả thật, họ đã rất lâu rồi chưa gặp nhau.
Tóc người đàn ông dường như lại cắt ngắn thêm một chút, phần mái chưa chạm lông mày, tóc mai hai bên cũng ngắn đi nhiều, nhưng vẫn điển trai như trước.
Mặc áo khoác vào mùa này có hơi nóng, nhưng khoác trên người anh lại không khiến người ta thấy chút khó chịu nào, trái lại toát ra khí chất lạnh lùng, kiêu ngạo, mang phong thái “chó sói cưng ngầu” chính hiệu.
Lần gặp lại này, giữa hai người như nhiều thêm một thứ gì đó mơ hồ mà không thể gọi tên.
Người đàn ông bị bỏ rơi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067325/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.