Buổi tụ họp bạn học rốt cuộc kéo dài đến tận chín rưỡi tối mới chịu kết thúc.
Khi Tưởng Vũ vừa dìu cái thân xác mất sạch lý trí của Giang Nghiên ra khỏi phòng bao, miệng đã bắt đầu c.h.ử.i ông c.h.ử.i bà, chỉ mong có thể xuyên về hai ngày trước mà tát cho cái bản mặt nhiều chuyện của mình vài cái.
Phải biết rằng, bình thường Giang Nghiên là kiểu đàn ông nói không với rượu bia. Những tật xấu mà đàn ông thường có, anh chẳng vướng một cái nào.
Vậy mà hôm nay thì sao, lại tự chuốc đến mức say như c.h.ế.t!
Trước khi Nhan Yểu gửi rượu đến, cả bàn đã cụng ly không dưới mười vòng. Đồ ăn thì ê hề, thịt ngon rượu mạnh đủ cả, đến mức cái dạ dày cũng chẳng còn chỗ trống để chứa thêm mấy chai quý giá này.
Ấy thế mà bốn chai rượu thượng hạng, một mình Giang Nghiên uống hết hai.
Thật lòng mà nói, Tưởng Vũ chưa từng thấy Giang Nghiên uống kiểu đó bao giờ. Giống như lên cơn điên, cứ thế dốc thẳng vào bụng, như thể muốn trút hết bao nhiêu oán niệm và bức bối suốt những năm qua chỉ trong một đêm.
Đám bạn cũ ngồi cùng thấy Giang Nghiên như vậy cũng lấy làm lạ, thi nhau tỏ ý quan tâm hỏi han. Nhưng tất cả đều bị Tưởng Vũ đẩy ra, không cho lại gần.
Những người kia nghĩ gì, anh ấy hiểu quá rõ, chẳng qua cũng chỉ muốn nhìn Giang Nghiên mất mặt.
Tưởng Vũ cũng chẳng ngờ Giang Nghiên lại mất kiểm soát đến mức đó. Chắc chắn là lúc rượt theo cô đã có chuyện gì xảy ra, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067310/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.