“Gì vậy trời? Ai trả tiền cho tụi mình thế?”
“Là con gái á? Không phải là Nhan Yểu chứ?”
“Đậu má… thiệt hả? Cô ta tốt bụng được vậy sao?”
…
Một thoáng yên lặng chớp nhoáng trôi qua, rồi cả căn phòng lại vỡ oà trong tiếng bàn tán xôn xao. Mọi người trong phòng bao xúm xít bàn tán, chẳng ai không bất ngờ trước cú chơi lớn này.
Phải biết rằng, trong đám bạn học cũ hôm nay, ai cũng chẳng thiếu tiền. Để giữ thể diện, từ phòng bao đặt sẵn đến các món gọi ra đều chọn hàng đắt đỏ nhất. Bữa ăn này ít thì năm con số, mà hôm nay còn gọi thêm vài chai rượu xịn do nhân viên mang lên, cộng lại chắc chắn vượt ngưỡng sáu chữ số rồi.
Theo lệ thường, sau khi ăn xong, cả bọn sẽ có một màn “giành” nhau trả tiền, một tiết mục y như kịch mà năm nào tụ họp cũng diễn. Nhưng ai ngờ được, chưa kịp tranh giành, đã có người nhanh tay hạ màn trước.
Giữa không khí náo nhiệt ấy, tay người đàn ông đang cầm đũa dần siết chặt, đầu ngón tay trắng bệch vì lực, gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay trông đến ghê người.
“Cô ấy trông thế nào? Tên gì?”
Người đàn ông ngồi bên vẫn im lặng không nói lời nào, còn Tưởng Vũ thì sốt ruột như thái giám bên cạnh hoàng đế, vội vàng thay mặt lên tiếng truy hỏi.
“Cái này, tôi cũng không rõ lắm, hình như rất xinh.” Nhân viên bị đám người vây quanh đến choáng váng, giọng cũng vì căng thẳng mà nhỏ đi không ít.
“Cô ấy thanh toán lúc nào? Giờ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067309/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.