Mặc Viễn Ninh nở nụ cười: “Trong vòng một tháng, Trần Thị nhất định sẽ có động thái, đến lúc đó em sẽ biết anh nói thật hay nói dối.”
Anh nói xong, còn hùng hồn thỏa thuận: “Anh sẽ không ép em, em có thể lợi dụng một tháng này để suy nghĩ xem, rốt cuộc nên giao Tô Khang cho Trần Sóc hay cho anh.”
Tô Quý không trả lời, lúc đá Mặc Viễn Ninh ra khỏi Tô Khang, cô cũng đã xác định chôn toàn bộ tài sản nhà họ Tô theo anh.
Cô cũng muốn trở thành một nhà đầu tư chiến lược mạnh mẽ trong giới kinh doanh, đáng tiếc sự thật không phải cô muốn gì thì được nấy.
Cô nghĩ mình sẽ tự cố gắng, cho dù 20 năm cuộc đời cô đều nghiên cứu các thời kỳ lịch sử, cũng có thể có thiên thần đến rọi đường, biến cô thành một nhà quản lý độc lập, đủ sức quản lý công ty thay Mặc Viễn Ninh.
Nhưng xét cho cùng, xác định chôn toàn bộ tài sản nhà họ Tô cùng anh và việc trơ mắt nhìn tài sản nhà họ Tô chôn cùng anh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Huống hồ đối phương lại là Trần thị, Tô Quý nhớ đối thủ cạnh tranh lớn nhất khi ba cô còn sống chính là Trần thị, công ty của Trần Sóc.
Hai công ty dường như đã đối đầu với nhau được mấy chục năm, trải qua hai đời, nếu lúc này Tô Vĩ Học có thể sống lại nói với cô một câu, nhất định sẽ là: Không được thua Trần thị!
Tô Quý đã thủ đoạn hơn, nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-noi-yeu-em/2617868/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.