Có chút khựng người nhưng rồi cuối cùng Tống Mạn An cũng khuất phục dưới ánh mắt thành khẩn của Bạch Nhược Quân mà gật đầu.
Khóe môi cong lên ngày càng đậm, Bạch Nhược Quân có phần hơi vụng về mà tiến gần lại phần bụng của Tống Mạn An, cẩn thận ghé tai mình vào bụng cô bàn tay còn nâng niu phần bụng nhẹ giọng mà lên tiếng: “Bảo bối ngoan, con nhớ phải ngoan ngoãn không quấy mẹ đó biết chưa, để mẹ còn nghỉ ngơi nữa...”
Tim thai dường như cũng nghe được âm thanh ấm áp từ tận đáy lòng của Bạch Nhược Quân mà động nhẹ, một cái động của bé con trong bụng Tống Mạn An liền khiến cho Bạch Nhược Quân hạnh phúc đến khó thành lời, anh luống cuống mà ngẩng đầu lên nhìn Tống Mạn An lắp bắp: “An An con của chúng ta nó nghe được anh nói này, nó vừa động đấy An An à!”
Khóe môi cong lên, Tống Mạn An tất nhiên sẽ cảm nhận được cái động của bé con, cô liền đưa tay chạm vào phần bụng mình cùng với bàn tay ấm của Bạch Nhược Quân dịu dàng mà lên tiếng: “Tôi nghe thấy rồi... Bảo bối ngoan...”
Bầu không khí hạnh phúc bỗng chóc lan dần khắp căn phòng nhỏ, nhìn vào chắc chắn ai cũng khẳng định đây chính là một gia đình hạnh phúc.
Chỉ là quá khứ đã qua quá đỗi đau thương, bên trong lòng người có vẻ vẫn chưa thể chấp nhận được hết!
Sáng ngày hôm sau mặt trời vừa lên, đêm qua không kéo rèm, ánh mặt trời cứ thế được dịp mà chiếu thẳng một chùm tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476863/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.