Không khí bên trong căn phòng bỗng chóc trở nên nóng bức một cách đột ngột đến khó thở, hai khuôn mặt đang đối diện nhau cũng trở nên đỏ ửng, mi mắt đồng thời chớp nhẹ, Bạch Nhược Quân và cả Tống Mạn An đều ngượng ngùng mà đảo nhanh ánh mắt đầy lãng tránh.
Hơi thở tỏa ra ngày càng mạnh, Bạch Nhược Quân đưa tay gãi nhẹ sau gáy lúng túng lần lượt đặt những món đồ trên tay của mình xuống, có chút không gian, mọi thứ đều trở nên dễ thở, Bạch Nhược Quân bấy giờ mới mang theo nụ cười gượng gạo mà ngẩng đầu nhìn lên Tống Mạn An: “Nhưng thứ này là anh chuẩn bị cho con của chúng ta, không biết...”
Lòng bàn tay muốn sờ nhẹ vào phần bụng của Tống Mạn An nhưng rồi lại thu về mà tiếp lời: “Không biết là bé con trong bụng em có thích chúng không?”
Lời của Bạch Nhược Quân đã chìm sâu trong không gian đến mức tĩnh lặng nhưng vẫn không hề nghe thấy bất kì một hồi đáp nào, mi mắt khựng lại trầm xuống hẳn một nhịp.
Không hiểu sao khi nhìn thấy nét mặt có chút đáng thương này của Bạch Nhược Quân, Tống Mạn An lại mũi lòng mà mở miệng: “Có lẽ sẽ thích...”
“Dù sao cũng là do ba của nó đích thân mua cho nó mà!” Dứt lời Tống Mạn An liền đứng lên bước chân hướng thẳng ra ngoài cửa phòng mà đi.
Bạch Nhược Quân vẫn ngồi đó, nhưng nét mặt lại tươi tỉnh hơn rất nhiều, tay xoa xoa nhẹ sau gáy tủm tỉm cười.
Hơn hai tuần trôi qua Bạch Nhược Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476862/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.