“Là do thức đêm chăm anh sao?” Một câu hỏi vừa thốt ra khỏi đầu môi, Bạch Nhược Quân đã thấy rõ sự ngốc nghếch của bản thân mình, là anh đã hy vọng quá nhiều đối với một việc mà anh biết chỉ là vọng tưởng của riêng mình.
Nhưng rồi Bạch Nhược Quân lại đâu biết thật ra trong thâm tâm điều anh nghĩ cũng chính là điều mà Tống Mạn An đã thật sự dành trọn thời gian và sức lực trong mấy ngày qua.
Chính vì thế mà Tống Mạn An liền bị những lời của Bạch Nhược Quân làm cho nhột lòng, mi mắt đảo nhanh muốn trốn tránh nhưng rồi lời còn chưa kịp mở Bạch Nhược Quân đã trầm ngâm đoán ý mà cướp mất:“Là do anh tự suy diễn linh tinh!”
Lời của Bạch Nhược Quân liền như một chiếc phao cứu sinh, cứu lấy mặt mũi của Tống Mạn An. Gượng cười cô nhìn sang cốc nước đặt ở bàn cạnh đầu giường Bạch Nhược Quân lên tiếng phá tan bầu không khí có chút nóng:“Có khát, có muốn uống chút nước không?”
Bạch Nhược Quân nhìn Tống Mạn An khẽ gật đầu.
Đứng lên, Tống Mạn An đưa tay cầm lấy cốc nước, còn cẩn thận bỏ vào một cái ống hút rồi mới đưa đến trước khuôn miệng của Bạch Nhược Quân cẩn thận đặt vào trong khoang miệng anh dặn dò:“Chậm thôi!”
Khóe môi cong nhẹ, Bạch Nhược Quân nhả phần đầu ống hút ra chớp nhẹ mi mắt:“Được rồi! Anh cảm ơn!”
Đặt cốc nước lên bàn, Tống Mạn An ngồi xuống lại chiếc ghế cô nhìn anh: “Anh tỉnh rồi thì tự chăm sóc cho mình đi. Hộ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476859/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.