Giật nảy người, Tống Mạn An tạm thời chẳng biết phải làm sao chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Bạch Nhược Quân một lúc lâu mới có thể bình ổn lại được bản thân, ngay lập tức sau đó cô liền chạy vào trong nhà, lớn tiếng gọi Đặng Trạch Minh nhờ giúp đỡ: “Minh Minh, giúp em...”
Đặng Trạch Minh nghe tiếng gọi có phần hơi hoảng loạn của Tống Mạn An thì ngay lập tức từ trong nhà vệ sinh chạy ra lo lắng hỏi: “An An có chuyện gì sao?”
Tống Mạn An nhìn thấy Đặng Trạch Minh thì ngay lập tức chạy lại bên anh ôm lấy cánh tay anh mà lay lay nhẹ: “Minh Minh, Nhược Quân anh ta ngất rồi, ngất ở trước nhà, anh giúp em đem anh ta đến bệnh viện đi có được không?”
“Được rồi em bình tĩnh đi, anh lập tức đưa cậu ta đến bệnh viện cho em được không?” Tay vuốt dọc sống lưng trấn an Tống Mạn An, Đặng Trạch Minh sau đó cũng nhanh chóng chạy ra ngoài đỡ Bạch Nhược Quân lên xe mà đến bệnh viện.
Đứng trước cửa phòng cấp cứu, Tống Mạn An hết đi qua rồi lại đi lại với một tâm trạng hết sức bất an, hai bàn tay ghì chặt vào nhau liên tục mà chà xát không ngừng, Đặng Trạch Minh bấy giờ chỉ lặng người đứng yên ở một góc tường mà quan sát Tống Mạn An đến một lời cũng chẳng mở.
Vừa hay lúc này ánh đèn nơi phòng cấp cứu cũng đã tắt, bác sĩ từ bên trong mở cửa bước ra, Tống Mạn An ngay lập tức xoay người chạy đến trước mặt vị bác sĩ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476853/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.