“Còn cả đứa bé trong bụng của An An nữa nó cũng đâu thể lớn lên ở một môi trường không tốt được!”
Mày nhướng nhẹ, Đặng Trạch Minh nghĩ lại lời của Ninh Lâm quả đúng.
Đặng Trạch Minh hạ giọng: “Nói đi!”
“Tôi muốn cùng anh điều tra lại một số chuyện năm xưa có liên quan đến An An cùng một người khác nữa!”
“Một mình tôi e là không có đủ khả năng, lời tôi nói tên khốn đó lại chẳng chịu để tâm, cho nên tôi muốn tìm ra chứng cứ chứng minh rằng An An vô tội, bắt hắn ta phải quỳ gối xuống xin lỗi mẹ con của em ấy!”
Khóe môi cong nhẹ, Đặng Trạch Minh quét nhẹ ánh mắt lên người của Ninh Lâm đánh giá con người này đúng là có bản lĩnh nhưng lại không đủ nặng lực.
Được anh thuận ý góp vốn.
.....
Ba tháng trôi qua.
Bạch Nhược Quân vẫn kiên nhẫn ráo riết cho người tìm Tống Mạn An nhưng đều vô vọng đến một chút tin tức cũng chẳng có lấy.
Ba tháng chưa một đêm nào Bạch Nhược Quân được ngủ yên, đêm nào cũng thức đến tận gần sáng, chỉ cần một khắc anh nhắm mắt lại, lại nghe thấy tiếng la hét không ngừng của Tống Mạn An cùng cảnh tượng đau đớn cô vật vã nằm dưới sàn nhà liên tục tự làm đau bản thân mình.
Có những đêm anh uống cả thuốc ngủ nhưng rồi đến nữa đêm vẫn giật mình tỉnh giấc, dù thuốc phiện đã cai nhưng Bạch Nhược Quân lại chuyển qua nghiện thuốc lá, ngày lao đầu vào công việc cùng việc tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476835/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.