Bóp chặt lấy cằm Mộc Nhiên buộc cô phải ngậm miệng, ánh mắt đỏ au bao bọc bởi tơ máu như sắp nổ tung, Bạch Nhược Quân hằn giọng: “Tống Mạn An, cô là đang lo sợ điều gì? Sợ rằng tôi biết cô không còn trong trắng nữa sao?”
Bật cười chế giễu Bạch Nhược Quân dửng dưng lời trong như một trò đùa: “Cô yên tâm đi! Tôi không có hi vọng gì ở cô cả! Chỉ là mua vui một lần trên giường thôi mà! Từng bị bao nhiêu thằng “chơi” qua tôi đều không để tâm!”
“Anh điên rồi sao?” Tống Mạn An khóc còn không ra nước mắt, cô trong mắt anh rẻ mạc đến như thế cơ à....
Không để ý đến lời của Tống Mạn An dù chỉ là một chút, nói rồi, Bạch Nhược Quân ép chặt hai đùi của Tống Mạn An mặc cho cô la hét hay mang trong mình bao nhiêu tuyệt vọng. Tư thế đè ép như vậy, Tống Mạn An chỉ cần cúi đầu một cái là có thể thấy rõ ràng toàn bộ âm hộ của chính mình. Giờ phút này cô trông thấy vật nam tính tím ngắt của Bạch Nhược Quân đã ở ngoài cửa như hổ rình mồi, trên thân gậy thịt thô dài còn có gân xanh bao phủ.
Tống Mạn An tận mắt trông thấy quy đầu to tròn của Bạch Nhược Quân thọc mở hai mép hoa đầy đặn, sau đó dần biến mất, biến mất trong lỗ nhỏ xử nữ của chính mình. Tống Mạn An từ từ đè cơ thể xuống, vật nam tínhdần dần cắm ngập vào trong, Tống Mạn An trơ mắt nhìn mật huyệt của mình bị Bạch Nhược Quân căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476800/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.