Bất chợt từ trong vô thức cánh tay anh đưa lên định chạm vào người cô nhưng rồi lại sợ, sợ cô lại đau thêm mà không dám chạm nào nên đành nén lòng mà rụt lại.
Tình yêu của anh dành cho Tống Mạn An cô ở độ khoảng hai năm về trước cũng giống như bàn tay lo sợ của anh lúc này vậy, chạm vào sợ làm cô tổn thương, nhưng rút ra rồi thì lại sợ cô bên ngoài bị ức hiếp.
Anh thừa nhận hai năm về trước mình là một thằng đàn không không đủ can đảm, không có can đảm nên mới không dám đứng ra giữ lấy tình yêu của lòng mình.
Nhưng hiện tại đã khác từ nay anh đã tự hứa với lòng mình rồi, dù là bất cứ giá nào Ninh Lâm anh cũng không để cho Tống Mạn An rơi dù chỉ là một giọt nước mắt nào nữa.
Hôm nay có chết ở đây anh nhất địmh cũng phải mang cô đi.
Thời gian chẳng còn nhiều anh càng không cho phép bản thân mình lãng phí, chỉ cần Bạch Nhược Quân điều động người anh chắc chắn muốn thoát khỏi đây rất khó khăn, nghĩ rồi Ninh Lâm không do dự nữa mà ngay lập tức nén lại đau xót trong lòng mình, từ trong túi quần lại lấy ra một liều thuốc, anh cẩn thận tiêm vào người của Tống Mạn An, chỉ là một liều thuốc có thể khiến cô ngủ sâu một thời gian mà thôi, anh sợ sau khi cô tỉnh dậy nếu mọi chuyện có xảy ra bất trắc cô thấy được mọi thứ đang diễn ra lại hoảng, anh làm vậy là vì tốt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476790/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.