“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, nếu không có lời của anh hôm nay tôi còn chẳng biết bản thân mình ra sao nữa cơ đấy!”
Nói rồi Tống Mạn An liền buông lơi cơ thể, cô nghiêng đầu sang một bên bất cần mà ngầm chống đối Bạch Nhược Quân.
Bạch Nhược Quân nhìn dáng vẻ hiện tại của Tống Mạn An một chút cũng chẳng bỏ vừa vào mắt. Anh đưa tay còn lại bóp chặt lấy cằm cô ép cô mở mắt ra nhìn mình: “Tống Mạn An cô học đâu ra cái thói nói móc người khác đấy hả?”
Tống Mạn An vẫn kiên trì giữ im lặng!
Sự im lặng của Tống Mạn An không làm cho Bạch Nhược Quân dịu đi mà ngược lạicòn khiến cho anh tức điên lên, lực tay ngày càng mạnh, Bạch Nhược Quân khó chịu màquát: “Mở mắt ra nói chuyện ngay cho tôi!”
Đáp lại lời Bạch Nhược Quân vẫn chỉ là sự im lặng!
“Tống Mạn An cô mở mắt ra! Cô đang chọc điên tôi sao? Có tin tôi khiến cô thật sự câm luôn hay không?”
Vẫn là một khoảng trống của sự lặng im!
Cả người bừng bừng bốc cháy, đáy mắt đỏ rực mang đầy sự chết chóc, Bạch Nhược Quân mạng mẽ mà ép chặt người của Tống Mạn An từ trên ngấu nghiến mà hôn xuống.
Tống Mạn An ngay lập tức mở to mắt cả người khó chịu mà muốn đẩy Bạch Nhược Quân ra nhưng cơ bản sức lực của đàn ông và phụ nữ có sự cách biệt rất lớn, cô liên tục cựa quậy thân mình nhưng càng uốn éo cơ thể thì bầu n.g.ự.c đẫy đà của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476772/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.