Ngày Tết Nguyên tiêu ta dậy từ rất sớm. Mẫu thân nghe nói ta đi cùng Hạ tỷ tỷ thì như chuẩn bị đi đánh giặc, mới sáng sớm tinh mơ đã chuẩn bị xong xiêm y mới tinh. Váy dài hải đường hồng phối hợp với chiếc áo lông cáo màu trắng, lông cáo bên trên làm ta không khỏi hắt hơi một cái thật kêu.
Liên Vi cầm chiếc trâm ngọc mà lần trước thái tử ban tặng đến. Ta liếc nó qua tấm gương đồng, chợt thấy hơi chột dạ, sâu xa nói với em ấy: “Ta chỉ mong sao Hạ tỷ tỷ quên mất chuyện cây trâm ngọc này, mà bây giờ lại cất công cài chiếc khác lên, đây chẳng phải là đang tự làm khó mình đấy ư?”
Liên Vi bày ra dáng vẻ giờ mới ngộ ra, thấy vậy lòng ta đớn đau vô cùng. Người bên cạnh ta sao bụng dạ lại kém như vậy cơ chứ. Vì lẽ này mà ngay sau đó ta đã đổi bằng cây trâm năm ngoái mẫu thân vừa mua. Trâm này có ngân tuyến rủ xuống đung đưa theo từng cử động, thoạt nhìn trông rất đẹp mắt.
Khó khăn lắm mới đợi được đến khi mặt trời dần dần khuất bóng. Bữa tối nay là gia yến, mấy di nương cũng đã yên vị cả trên bàn tiệc. Ta gắp món này một chút chọn món kia một bận, ăn đến lúc lửng dạ thì thôi, vì Tết nguyên tiêu nên phải ăn bánh nguyên tiêu nữa mà. Ta ăn liền hai cái béo ngậy, rồi lại gắp vài miếng thịt chim cút cay để giảm bớt hương vị ngọt ngấy của bánh.
Đến lúc những ngọn đèn được đốt lên sáng rực thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-toi-ngay-ve/1200342/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.