Chương trước
Chương sau
Vũ Minh vừa nói xong, Lâm Dũng cười hắc hắc đi xuống khoang thuyền, lấy ra 1 ít vũ khí nóng chưa sử dụng lần nào. 
Nói đúng hơn đây là 1 cỗ máy. Nó rất lớn, cho nên lúc nào cũng để ở dưới khoang thuyền, Lâm Dũng hắn mang lên cũng chỉ là bảng điều khiển mà thôi.
“Đây là thứ các ngươi vẫn nói? Thật có như thế uy lực?”. Alena tò mò hỏi.
“Một chút liền biết”. Lâm Dũng cười nói. 
Ngay sau đó, chỉ thấy hắn trên bảng điều khiển bấm vài cái, boong thuyền trên sàn mở ra 1 cái lỗ hổng lớn, từ bên dưới chui ra hơn mấy chục đầu đạn. Toàn bộ đều là loại uy lực có thể nổ chết Dung Linh cảnh trở xuống, mà trong đó có 1 đầu đạn vô cùng lớn. Chính là boom khinh khí. 
Thậm chí ở 2 bên còn xuất hiện 2 khẩu pháo laze. 
“Hắc hắc, xem pháo hoa đi nào”. Lâm Dũng cười hắc hắc rồi đè xuống cái nút.
Trong nháy mắt, hàng chục quả tên lửa bắn ra ngoài, hiện tại mấy người Vũ Minh cách Hỗn Loạn Chi Đô hơn 100 hải lý, nhưng điều này cũng không cản trở tên lửa tầm xa bắn tới.
Với lại, ở khoảng cách này, boom khinh khí cũng không ảnh hưởng được đến họ.
Vèo!
Cuối cùng viên boom khinh khí bay ra ngoài, lao đi với vận tốc nhanh chóng mặt. 
Mà lúc này, còn đang trên đường chạy tới Lý Thanh Dương liền thấy hàng chục quả tên lửa lao tới, hắn giật mình né tránh. Nhưng là ngay khi nhìn thấy hướng những quả tên lửa này là Hỗn Loạn Chi Đô, hắn liền lập tức biến sắc.
Chưa kịp ngăn cả, hắn liền cảm nhận được phía sau truyền tới tiếng xé gió, theo bản năng hắn né tranh 1 cái, chỉ thấy 1 quả tên lửa khác lớn hơn mấy lần những quả tên lửa cũ.
Ngay sau đó.
Ầm 1 tiếng.
Toàn bộ Hỗn Loạn Chi Đô lập tức bốc lên 1 đám mây hình nấm. Trong tích tắc liền đem phạm vi mấy trăm mét xung quanh bao phủ, Lý Thanh Dương bị dư bá đánh chúng bay ra ngoài hàng ngàn mét.
Bên trong Hỗn Loạn Chi Đô, chỉ có 1 ít người sống sót, đa phần đều là Hợp Đạo cảnh cường giả. Thậm chí có ít người phản ứng không kịp, ngay tại chỗ liền bị chôn vùi, tuy không chết nhưng là cũng khó mà sống sót được.
Nước biển xung quanh bốc hơi với tốc độ chóng mặt, hơn nữa còn tạo thành 1 cơn sóng thần cao tới hơn 20 mét cấp tốc lao về 2 phía. 
Vũ Minh đám người cũng chẳng lo lắng gì, sóng thần mà thôi, cao hơn nữa cũng cao không qua khỏi tường vây trong liên bang, về lực đạo, muốn đem tường vây đánh đỏ, nho nhỏ như này sóng thần thật đúng là không đáng nhắc tới.
Ma thú tạo ra sóng thần còn thiếu sao?.
Hỗn Loạn Chi Đô hoàn toàn hủy diệt, hòn đảo cũng trong chớp mắt bị đánh chìm.
“Vũ Minh!”. Lý Thanh Dương sau khi bị đẩy bay xa mấy ngàn mét, hắn dừng lại trên không trung, nhìn về phía nơi mình kinh doanh nhiều năm nhưng chỉ trong chớp mắt liền hủy diệt. Hắn nhịn không được hét lớn, sau đó lao về phía đám người Vũ Minh rời đi.

Về phần bên này, Lâm Dũng cùng Alena đang đồ sát đám hải tặc xung quanh. Hàng trăm chiếc thuyền bị đánh chìm, cả vùng biển gần như bị nhuộm đỏ. Quả thực chính là nhân giảm thảm kịch.
Vũ Minh lại cực kỳ ung dung ngồi xem hết thảy. 
Hắn trong thoáng chốc có cảm giác trở lại như lúc trước. Cùng mấy huynh đệ mạo hiểm vũ trụ, cùng kẻ địch chiến đấu. 
Cũng chỉ trong thoáng chốc mà thôi. Dù sao hiện tại cảnh tượng so với trước kia là không cách nào sánh bằng.
Đúng lúc này, cảm nhận được 1 luồng khí tức lớn mạnh đang lao tới,Vũ Minh khẽ nhếch miệng lên, trên tay bảng điều khiển, nhắm thẳng 1 hướng, ngay khi thấy 1 bóng người xuất hiện hắn liền bấm vài cái. Trong nháy mắt, pháo laze bắn ra ngoài.
Lý Thanh Dương lửa giận công tâm, vốn đang đánh mất lý trí, cho nên không có cái gì phòng hộ. Cho nên chưa kịp phản ứng liền thấy 1 tia chớp đỏ lao tới đánh vào người hắn.
Đùng! 
Trên không trung vang lên tiếng nổ lớn.
Đừng nghĩ rằng pháo laze này chỉ có thể giết chết Hợp Đạo cảnh ma thú, nhưng nếu như Tử Linh cảnh không chút phòng bị, chỉ dựa vào thể chất là đỡ không nổi 1 pháo.
Quả đúng như thế, Lý Thanh Dương trước ngực liền bị đánh nát bét, máu thịt trộn chung 1 chỗ rơi xuống dưới biển.
Chết là chết không được, nhưng bị thương là khẳng định.
“Vũ Minh! Ngươi muốn chết!”. Lý Thanh Dương từ dưới nước bay lên không trung gầm thét về phía Vũ Minh. 
Chỉ là ngay sau đó, hắn ánh mắt co rút lại, nhìn thấy xung quanh xác chết đầy rẫy, tàu thuyền mảnh vỡ khắp nơi. Toàn bộ hải tặc hắn phái đi ra hiện tại đã chết sạch.
Vốn cho rằng đám người này có thể cầm chân Vũ Minh được 1 khoảng thời gian, nhưng không ngờ chỉ trong vòng chưa đầy nửa giờ liền chết sạch.
“Ha ha, Lý Thanh Dương, ngươi phái ra đám người này cũng quá phế vật đi?”. Vũ Minh cười lớn nói.
“Hừ, họ tác dụng đã không còn, chỉ cần cầm chân các ngươi là được. Hiện tại xem các ngươi trốn đi đâu”. Lý Thanh Dương hừ 1 tiếng rồi nói.
“Phi. Thứ đồ gì, giả trang cái gì đạo mạo, sau lưng lại như thế tiện loại”. Lâm Dũng nghe thế lập tức lên tiếng.
“Vô tri tiểu nhi, ngươi muốn chết?”. 
“Muốn chết, muốn chết, ngươi mẹ nó luôn mồm bảo muốn chết, có giỏi lại đánh a”. Lâm Dũng lớn giọng quát.
“Giao ra toàn bộ tài sản, ta tha cho các ngươi khỏi chết”. Lý Thanh Dương lạnh lùng lên tiếng. Sau đó khí thế toàn bộ bộc phát, xung quanh hắn không khí có chút vặn vẹo, Vũ Minh đám người cũng cảm nhận được áp lực đè lên người, chỉ là không ai tỏ vẻ sợ hãi, ngược lại là cười thành tiếng.
“Sắp chết tới nơi còn cười được”. Lý Thanh Dương cười lạnh nói, đang muốn ra tay thì Vũ Minh lúc này lên tiếng.
“Ngươi không hiếu kỳ sao?”.
“Muốn kéo dài thời gian? Không có tác dụng gì đâu, đừng uổng công vô ích”. Lý Thanh Dương lần nữa muốn ra tay.
“Khoan đã, ta chỉ muốn hỏi ngươi 1 câu thôi”. 
“Đây là ngươi di ngôn? Được, nói đi”. 
“Ngươi biết ngươi huynh đệ Lý Thanh Minh là chết thế nào sao?”. Vũ Minh cười nhạt nói.
Lý Thanh Dương nghe thế biến sắc, trong lòng chấn động không thôi.
Cách đây nửa năm, Lý Thanh Minh, đệ đệ hắn chết tại vùng biển phía đông, hắn điều tra rất lâu nhưng là không có kết quả gì, thậm chí cũng không biết được rốt cuộc là thứ gì giết đệ đệ hắn. 
Hiện tại nghe Vũ Minh lời nói, chẳng lẽ hắn biết?.
Đừng trách hắn không nghĩ tới việc Vũ Minh đám người có hay không là hung thủ, dù sao thực lực kia, muốn giết đệ đệ hắn Lý Thanh Minh là hoàn toàn không có khả năng. 
“Nói!”. Lý Thanh Dương quát lớn.
“Bởi vì…”. Vũ Minh dừng lại 1 chút rồi quát lên.
“Ra đi, Elise!”. 
Ầm ầm ầm!
Mặt biển chấn động, Lý Thanh Dương cảm nhận được 1 loại nguy hiểm ập tới, hắn không chút do dự lùi xa lại phía sau. 
Chỉ thấy bên dưới nhô lên 1 con ma thú khổng lồ, đứng bằng 2 chân, 2 tay đầy có 5 ngón đầy móng vuốt, sau lưng nhô ra từng chiếc xúc tua to lớn ve vẩy tển không trung. Trên đầu đứng đó 1 người nữ nhân. Người này không ai khác chính là Elise của Atlantis. 
Rống!
Con ma thú kia hướng về phía Lý Thanh Dương rống lên.
“Cấp 10 ma thú!!!”. Lý Thanh Dương hoảng sợ bật thốt.
“Giết hắn!”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.
Elise nhanh chóng khống chế bên dưới ma thú hướng về Lý Thanh Dương tấn công. 
Mặc dù Lý Thanh Dương là Tử Linh cảnh tầng 3, nhưng là bên dưới Elise cưỡi chính là ma thú cấp 10 đỉnh phong, tương đương Tử Linh cảnh tầng 5 nhân loại cường giả. Muốn đem Lý Thanh Dương giết thật đúng là không phải chuyện khó gì.
“Muốn chạy? Alena!”. Vũ Minh nhìn thấy Lý Thanh Dương muốn bỏ trốn hắn liền quát lớn.
Alena trong nháy mắt di chuyển, bàn tay gồng lên, 1 bức tường vô hình ngay lập tức đem Lý Thanh Dương vây kín. Tuy rằng không giam hắn được bao lâu, nhưng chỉ cần 1 chút là được. 
“Không! Ta không cam lòng!”. Nhìn thấy xúc tua hướng hắn đánh xuống, Lý Thanh Dương tuyệt vọng hét lên.
Chỉ là ai sẽ đi quan tâm hắn? Ai bảo hắn lòng tham lớn đây. 
Một đời cường giả Tử Linh cảnh, cứ như thế vẫn lạc. Bị dưới thân ma thú kia đánh cho thành 1 khối bánh thịt, thật đúng là đủ bi ai.
“Vũ Minh, ngươi gọi nàng ra làm gì?”. Lâm Dũng nhìn cuộc chiến kết thúc liền bất mãn nói 1 câu.
“Ha ha, không cùng nàng tâm sự 1 chút?”. Vũ Minh cười nói.
“Tâm sự ngươi cái quỷ!”. 
“Ngươi im miệng!”. Elise quay đầu liếc Lâm Dũng 1 cái.
Vũ Minh nhìn đều nổi da gà.
Chuyện này phải nói tới 2 năm trước, lần đó Vũ Minh đám người vô tình gặp lại Atlantis tộc nhân đang khuếch trương lãnh thổ.
Có Vũ Minh kỹ thuật cùng kiến thức, Atlantis rất nhanh liền dung nhập với cuộc sống, thế lực cũng mở rộng không ít, tuy nhiên vẫn như thế ít người.
Mà lần đó, Elise cũng đi cùng, cho nên họ liền gặp mặt.
Nói tới duyên phận thứ này, thật đúng là đủ kỳ quái, lần đó phong ấn bên dưới Atlantis chính là con ma thú này, Atlantis tộc nhân gọi nó là Karathen, hóa ra nó là người canh giữ cây đinh ba huyền thoại của Atlantis. 
Mà có được cây đinh ba, Triton, vua của Atlantis cũng tăng lên thực lực đáng kể, hiện tại cũng đã bước vào Tử Linh cảnh tầng thứ.
Mà nguyên nhân chính là, lần đó Elise chính là có nhiệm vụ tìm kiếm cây đinh ba huyền thoại đó, gặp được mấy người Vũ Minh, cho nên liền kết bạn đi cùng.
Ma xui quỷ khiến thế nào, lúc đó Elise kém chút bị Karathen giết, Lâm Dũng lại liều mạng cản cho nàng 1 đòn, chỉ là Elise cũng bị thương khá nặng.
Vậy mà Lâm Dũng hắn lúc đó liền triệt để điên cuồng lên, mở ra thần thể cùng cuồng bạo trạng thái cùng Karathen đánh cái ta chết ngươi sống. Cuối cùng đem nó đánh sợ. Thế là Karathen trở thành thủ hộ thú của Atlantis, mà Elise cũng vì có công nên được phong làm công chúa.
Lâm Dũng liều mình cứu Elise, đây là lần thứ 2, thế là vở kịch “anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân dùng thân báo đáp” xảy ra.
Khi đó Lâm Dũng thương thế vô cùng nặng, hôn mê suốt 3 tháng mới tỉnh lại, mà Elise cũng thủ vững bên cạnh hắn, chăm sóc hắn suốt 3 tháng.
Khi biết được Elise yêu hắn, Lâm Dũng hoảng hốt không thôi, cuối cùng chỉ có thể chạy trốn. Tuy nhiên Elise nhưng là rất cố chấp, cho nên mới có kết quả ngày hôm nay.
Dù cho Elise đối với Lâm Dũng yêu, nhưng cứ mỗi lần gặp nhau liền tránh không được lại ồn ào. Tuy nhiên mỗi lần đều là Lâm Dũng bại trận. Ai bảo Elise sử dụng ra “nhõng nhẽo” cùng “nhu tình” lời nói đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.