Ầm. Ầm. Ầm.
Từng tiếng nổ vang lên, Vũ Nguyên bên tai không ngừng vang lên tiếng báo cáo.
“Báo cáo, số 18 hàng không mẫu hạm bị số lớn phi hành ma thú tập kích, yêu cầu tiếp viện”.
“Báo cáo, số 35 hàng không mẫu hạm đang rơi, yêu cầu cứu viện”.
“Báo cáo…”.
“Báo cáo…”.
Vũ Nguyên nhíu chặt lông mày, hắn chưa từng có cảm giác cấp bách như thế. Tối cường khoa học kỹ thuật của nhân loại sản xuất ra được chỉ có gần 30 chiếc hàng không mẫu hạm, vậy mà liên tiếp bị ma thú đánh rơi.
Hiện tại đã có gần 10 chiếc bị phá hủy.
Trên đó ít nhất cũng có trên 300 người vận hành, nói như vậy toàn bộ đều chết sạch sao?.
Toàn bộ đều là nhân tài a.
Cứ như vậy đều chết cả rồi?.
“Cường giả nhân loại đâu? Chết đi đâu cả rồi? Lập tức kêu họ đến tiếp viện”. Vũ Nguyên hét lớn.
“Tướng quân, họ không cách nào tiến tới, tất cả họ đều đang bị vây tại trong ma triều”.
“Làm gì lại có cái lí đó? Không quân đâu? Lập tức toàn bộ xuất động, đều cho ta bảo vệ chặt chẽ hàng không mẫu hạm”.
“Tướng quân, toàn bộ đều đã đi ra, nhưng… xuất hiện ma thú biến dị quá nhiều, chúng ta chưa đến gần đã bị bắn rơi gần 1 nửa, hơn nữa xuất hiện 1 con cấp 8 Đại Bàng Lửa, nó tạo thành 1 vùng trời biển lửa, không cách nào xuyên qua”.
Ầm.
“Khốn kiếp”.
Vũ Nguyên tức giận đập lên bàn 1 cái, nhìn trước mắt giả lập hình ảnh, từng chiếc hàng không mẫu hạm lâm vào tập kích, đạn pháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377329/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.