Chương trước
Chương sau
Trở về nhà.
Giang Hà ngồi khoanh chân.
Năng lượng tối mờ nhạt tản ra xung quanh, nhưng ngoài dự đoán, đèn trong nhà lại không nhấp nháy, vòng sáng hắc ám trong cơ thể cũng không hề động đậy.
“Chuyện gì thế này?”
Giang Hà nhíu mày.
Lại làm thêm lần nữa, vẫn không có phản ứng. Lúc trước chỉ cần vừa tu luyện thì vòng sáng hắc ám sẽ chuyển động theo, bây giờ lại lặng như nước đọng, làm thế nào cũng chẳng có động tĩnh gì.
Đây cũng là một điều khác thường.
Có lẽ, có liên quan đến buổi chiều hôm đó?
Giang Hà nghĩ, trước đây hắn vừa tu luyện thì đã có phản ứng rồi, bây giờ lại kỳ lạ như vậy, có lẽ là sau lần bùng phát toàn diện vào buổi chiều, bây giờ đang trong giai đoạn phục hồi.
“Có vẻ là vậy rồi.”
Giang Hà rất nhanh đã đoán ra nguồn gốc của vấn đề.
Chỉ có điều cho dù là như thế, hắn cũng không quá hài lòng, mặc dù nói thời gian lần đầu không dài lắm, nhưng chỉ có mười mấy giây thì có phải là hơi quá đáng không?
“Xem ra chỉ có thể đợi đến ngày mai để xác minh.”
Giang Hà tiếc nuối đứng dậy.
Việc sử dụng vòng sáng hắc ám là thu hoạch ngoài ý muốn, hôm nay điều càng quan trọng hơn là hắn suýt nữa đã chết.
Giang Hà tổng kết lại hành động hôm nay, trông thì rất thuận lợi, thực tế lại trập trùng nguy hiểm, cho dù ban đầu là thú chuột đen, rắn đột biến hay sau đó là thú da vàng, hay thậm chí cuối cùng là ba người Trần Tiểu Yến. Chỉ cần sơ sẩy một chút, rất có thể Giang Hà sẽ mãi mãi nằm ở bên ngoài.
Quá nguy hiểm!
Nói như thế, 3,2% năng lượng tối dường như cũng không quá kỳ lạ.
Trường học là một nơi đặc thù, năng lượng tối dồi dào tuyệt đối không thể so với bên ngoài. Mỗi ngày ổn định quá trình tu luyện ở trường có thể nhận được 1% năng lượng tối, sau hơn ba tháng tu luyện ổn định có thể đạt đến trạng thái phóng xạ 100%, nhiều nhất một năm đã có thể chạm tới trạng thái khí, con đường trước mắt thuận lợi như thế, ai lại ra ngoài liều mạng làm gì?
Lắc lắc đầu, Giang Hà mở gói hàng ra.
Đây là đồ của ba người Trần Tiểu Yến, rất nhiều thứ đã bị vấy máu, hắn xưa nay không lấy về, để tránh xuất hiện một số chuyện ngoài ý muốn. Mà còn lại là một con dao ngắn và một lọ màu xanh.
“Năng lượng tối thêm vào vũ khí.”
Ánh mắt hắn nhanh chóng dời về phía con dao ngắn, cũng giống như con dao găm của hắn, đều là những món đồ rẻ tiền được thêm vào, chỉ có hiệu quả khi đánh giáp lá cà. Giang Hà múa may hai cái rồi thả xuống, cho dù là món đồ rẻ tiền thì nó cũng là thứ quý giá nhất đối với hắn bây giờ.
“Cái này...”
Giang Hà nhìn vào cái lọ màu xanh cuối cùng kia, màu sắc kỳ lạ làm Giang Hà cảm thấy có chút quỷ dị.
“Xoẹt.”
Một chùm sáng phát ra từ thiết bị quét truyền tin.
“Tinh.”
“Phát hiện vật phẩm nguy hiểm!”
“Độc tố 133 loại Y. Mỗi lọ có thể dùng một lần.”
m thanh kim loại lạnh lẽo vang lên, cả người Giang Hà đều tỉnh táo lại.
Độc tố?
Vật phẩm nguy hiểm?
Giang Hà hít một hơi sâu, vậy mà bọn họ lại có đồ vật đáng sợ như thế! Bây giờ hắn mới biết mình may mắn biết bao khi thắng trận này.
“Lời to rồi!”
Giang Hà hào hứng kích động.
Cẩn thận mở bình độc tố ra, nhắm ngay vào lưỡi dao ngắn, Giang Hà nhẹ nhàng đổ xuống, chất lỏng màu xanh lục chảy ra, rơi vào trên lưỡi dao, nhanh chóng thẩm thấu, dung hợp với năng lượng tối của con dao ngắn, lóe lên một tia sáng chói.
“Ong.”
Lưỡi dao sáng lên rồi ổn định trở lại.
Dao ngắn vẫn là dao ngắn, không nhìn ra bất cứ điều gì khác thường.
Nhưng mà Giang Hà hiểu rõ, độc tố 133 đã thấm vào dao ngắn, lần công kích tiếp theo, chắc chắn sẽ phải đổ máu. Chỉ cần trúng một nhát dao, thì dù bị đâm ở đâu cũng chỉ có một con đường chết!
Đây mới là thu hoạch lớn nhất của hôm nay !
Giang Hà cẩn thận cất con dao ngắn vào. Có tên sát thủ này rồi, ngày mai hắn đi săn giết hung thú cũng yên tâm hơn một chút, dù sao nơi đó cũng vô cùng nguy hiểm.
Dọn dẹp xong.
Lúc này Giang Hà mới chuẩn bị nghỉ ngơi. Công việc ngày mai rất nhiều, hắn muốn săn hung thú, còn muốn đến khu dã ngoại để xác minh việc sử dụng năng lượng tối, hắn cần phải ngủ đủ giấc.
Ngày hôm sau.
Giang Hà dậy sớm tu luyện, vì để nghiên cứu việc sử dụng năng lượng tối, hắn cố ý kéo màn che lại, mở đèn lên.
“Đến đây!”
Giang Hà bắt đầu tu luyện.
“Xoẹt xoẹt.”
Ánh đèn quen thuộc bắt đầu nhấp nháy.
“Rất tốt.”
Mắt Giang Hà sáng lên, có vẻ như vòng sáng hắc ám đã được khôi phục sau một đêm.
Giang Hà đắm chìm vào trong thể xác.
Ở đó, một đám mây năng lượng tối không có hình thù đang ngưng tụ. Đó là năng lượng tối ở trạng thái bức xạ, không thể nhìn thấy hay chạm vào nhưng có thể cảm nhận được. Tuy nhiên Giang Hà khác với những người khác ở chỗ, là xung quanh năng lượng tối, vòng sáng hắc ám tỏa sáng chói lọi.
"Uỳnh uỳnh!”
Vòng sáng hắc ám vô thức xoay tròn.
“Xoẹt xoẹt.”
Ánh đèn khi sáng khi tối.
“Quả nhiên là người giở trò quỷ.”
Giang Hà cười nhạt.
“Tinh.”
Tâm niệm vừa động.
Vòng sáng hắc ám dừng lại ngay tức khắc, xung quanh lại trở nên bình thường.
“Quả nhiên có thể khống chế được.”
Giang Hà vui sướng.
Thật ra hắn không cảm thấy ánh đèn nhấp nháy có vấn đề gì, chỉ là mỗi lần tu luyện nhìn thấy cảnh này không đáng sợ sao? Đặc biệt là tu luyện lúc nửa đêm, cũng không cần báo thức lúc nửa đêm, không có chuyện thì cần hiệu ứng đặc biệt làm cái gì?
“Nếu như có thể dừng lại.”
Giang Hà nhớ lại cảnh chiều hôm qua.
“Uỳnh!”
Tâm niệm vừa động, vòng sáng hắc ám liền quay cuồng.
“Xoạt!”
Đèn trong phòng vụt tắt.
Cả căn phòng tối đen nhưng không ngờ Giang Hà lại có thể nhìn rõ từng ngóc ngách trong phòng, dường như sự kích hoạt của vòng sáng hắc ám không có bất cứ ảnh hưởng gì đối với hắn.
“Dừng!”
Giang Hà cho dừng vòng sáng hắc ám, xung quanh lại trở về bình thường trong nháy mắt.
Đèn sáng lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.