Chương trước
Chương sau
Thí nghiệm đen là thí nghiệm không thể gặp ánh sáng, với sự phát triển của khoa học kỹ thuật sự phổ biến của năng lượng tối, một số thí nghiệm đặc biệt yêu cầu sử dụng cơ thể người. Sau khi chính phủ cấm, những thí nghiệm này được chuyển đến nơi tối tăm để lấy nguyên liệu thông qua các phi vụ ở chợ đen, mà nguyên liệu này chính là cơ thể người!
Những người này, nên giết!
Thí nghiệm đen tồn tại chính là khiêu chiến điểm mấu chốt của nhân tính đạo đức! Những thí nghiệm đen đó là phá hủy căn cơ của khoa học! Có thể nói mỗi một nhân viên nghiên cứu, thậm chí mỗi một người đều hận thấu xương thí nghiệm đen! Bảo sao mấy năm này tỷ lệ tử vong luôn cao.
Thì ra là do những người này làm trò quỷ.
“Uỳnh!”
Sát khí Giang Hà nồng nặc.
Điều mà hắn không chú ý là dưới sự kích thích của sát khí, vòng sáng hắc ám trong cơ thể hắn lặng lẽ xoay tròn, tốc độ cực nhanh!
“Ong.”
Ánh mặt trời rực rỡ đột nhiên biến mất, giữa trời và đất chỉ còn bóng tối! Không còn ánh sáng nào có thể xuyên qua, dơ tay không còn thấy rõ năm ngón, như thể ngày tận thế sắp đến. Ba người đang khiêng Giang Hà lên chuẩn bị rời đi bỗng kinh hãi nhìn bầu trời, chỉ thấy bóng tối vô tận!
“Cẩn thận!”
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Cả ba người đều hoảng sợ, trước mặt là một mảng đen tối.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Một tia sáng lóe lên trong mắt Giang Hà. Thế giới chìm vào bóng tối, nhưng trong mắt hắn, thế giới vẫn không khác gì vừa rồi! Thế giới đen tối phản chiếu trong con ngươi của hắn nhưng hắn vẫn nhìn rõ, thậm chí thấy rõ cả ba gương mặt hoảng hốt. Bóng tối này không ảnh hưởng gì đến hắn.
Giang Hà không hiểu nhưng hắn không thể để tuột mất cơ hội tuyệt vời này, động thủ!
“Xoẹt.”
Giang Hà lấy ra con dao găm quanh eo, xoẹt qua cổ tên mập.
“Phụt!”
“A!”
Hét thảm một tiếng, tên mập té ngã trên đất.
“Ngươi làm sao vậy?”
Trần Hiểu và tên gầy càng thêm sợ hãi, xung quanh đều là tiếng hét thảm thiết của tên mập, vũ khí trong tay bọn họ bắt đầu chém lung tung.
“Đừng tới đây á á á.”
Trần Tiểu Yến điên cuồng nhìn xung quanh, bị Giang Hà dùng một viên đá ném qua.
“Tinh.”
Hòn đá rơi trúng con dao găm.
"Ai đấy?"
Trần Tiểu Yến giật mình, điên cuồng vung vũ nhưng lại vô tình đâm chết người đàn ông gầy gò đó.
“Ngươi…”
Người đàn ông gầy ngã xuống đất, đên lúc chết cũng không phản ứng với những gì đang xảy ra.
“Sao lại là ngươi?”
Trần Tiểu Yến giật mình, vẻ mặt lập tức hoảng sợ: "Ta không phải cố ý, ai kêu ngươi ở trước mặt ta làm gì, chính là ngươi tự mình tìm chết."
Giang Hà lạnh lùng nhìn cảnh này.
Nhân tính dưới sự đe dọa của cái chết được phơi bày triệt để.
“Xoẹt!”
Giang Hà ném một cục đá sau lưng nàng.
Dương đông kích tây!
Trần Tiểu Yến đột nhiên quay lại vung dao, Giang Hà lao từ phía sau tới, nhanh chóng cứa con dao vào cổ nàng.
“Phụt!”
Máu bắn tung tóe.
“Hự!”
Trần Tiểu Yến khôi phục lại ánh sáng trước mắt, trong mơ hồ dường như cô nhìn thấy bóng dáng của một thiếu niên trẻ tuổi, cầm dao găm trên tay nhanh chóng lướt qua trước mặt mình, giống như thần chết.
“Ngươi…”
Trần Tiểu Yến không cam lòng ngã xuống đất, đến khi chết còn không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Uỳnh!”
Bóng tối kết thúc!
Thế giới ngay lập tức khôi phục bình thường!
“Kết thúc rồi.”
Giang Hà cười khổ, nằm trên mặt đất không còn sức lực.
Hắn thông minh, bình tĩnh, vững vàng, nhưng mà lần đầu tiên đi ra ngoài vẫn trúng chiêu như vậy! Vẫn quá ngu ngốc rồi, lần sau hắn sẽ không như vậy nữa nhưng mà còn có lần sau sao?
Giang Hà ngẩng đầu lên, đồng tử giãn ra rồi đột nhiên co lại, bởi vì hắn nhìn thấy sau khi Tiểu Yến chết rơi ra một món đồ quen thuộc.
“Đó là…”
“Xoẹt!”
Giang Hà kích động, giãy giụa bò qua, hung hăng nắm chặt nó trong tay. Nó có hình dạng tương tự như một cây kim, thuốc thử chữa lành gen! Cái gọi là thuốc thử chữa lành gen là một loại thuốc thử mới được bệnh viện đưa vào để thúc đẩy hoạt động của cơ thể và chữa lành vết thương trong thời gian rất ngắn.
Không ngờ Trần Tiểu Yến dự vòng cái này.
“Phụt!”
Giang Hà tiêm thuốc vào người.
“Uỳnh!”
Một năng lượng khổng lồ thoát ra.
Giang Hà có thể cảm nhận rõ ràng một luồng hơi nóng đang tràn vào khắp các bộ phận trên cơ thể, hiệu ứng hoạt tính gen khủng bố được phân tán trong cơ thể, tác động đến quá trình hình thành nhanh chóng của các tế bào trong cơ thể, chỉ trong vài giây, xương cốt bị đứt gãy, miệng vết thương bị xé rách nhanh chóng khép lại, hoàn hảo như mọi khi.
"Vẫn còn sống."
Giang Hà hoạt động một chút gân cốt.
Quá không dễ dàng.
Thu dọn đồ đạc trên mặt đất, Giang Hà nhanh chóng rời đi, chạy thôi, nơi này quá nguy hiểm!
Rời khỏi ngoại thành, Giang Hà suy nghĩ như nhanh như chớp, trong lòng có quá nhiều nghi ngờ.
Ba người Trần Tiểu Yến bày kế lừa hắn, hắn chưa từng trải qua những chuyện này, bị lừa một hồi cũng là chuyện bình thường. Nhưng điều kỳ lạ nhất của ngày hôm nay chính là bóng tối kỳ quái ở chỗ kia, hơn nữa còn không ảnh hưởng gì đến hắn, còn giúp hắn có cơ hội phản kích, sống đến bây giờ.
“Rốt cuộc là tại sao?”
Giang Hà trầm tư.
Hắn bỗng nghĩ tới ánh đèn lập lòe quỷ dị bên trong phòng học.
Trong lúc tu luyện, vòng sáng hắc ám xoay tròn, ánh đèn lập lòe, nhưng khi sát khí vừa rồi của hắn rất lớn, vòng sáng hắc ám đó quay cuồng như điên, mấy người kia đột nhiên không nhìn thấy gì. Hai bức tranh tưởng chừng như không liên quan này lại được Giang Hà nhanh chóng liên kết lại, chẳng lẽ là …
Giang Hà hít một hơi.
Trở về!
Lập tức trở về ngay bây giờ!
Nếu tất cả là sự thật… Có lẽ lão Giang đầu không lừa hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.