Chương trước
Chương sau
Trong mắt Triệu Phong dâng lên từng tia từng tia hư quang mộng huyễn, đánh thẳng vào trong hư không. Hư không dưới sự đả kích của hư quang mộng huyễn kia, phảng phất như là bọt biển vậy, ầm ầm vỡ vụn.

Một màn này dọa cho ba người Cự Thần Tộc nhất thời hết hồn, huyết mạch trong cơ thể cũng rung động kinh hãi một trận.

- Triệu huynh đệ, ngươi bị sao vậy?

Phá Nhạc Cổ Thần thử dò hỏi.

- Nhãn mâu của hắn!

Vân Thải Cổ Thần nhìn chằm chằm Tả Mâu Triệu Phong, trong lòng chấn động mãnh liệt, không khỏi lui về phía sau vài bước. Phải biết rằng, cho dù là Thần Chủ cũng không cách nào đánh vỡ được phiến không gian cao đẳng này. Nhưng lực lượng trong Tả Mâu Triệu Phong phóng thích ra lại có thể khiến cho không gian xuất hiện vết tích vỡ vụn.

Ông!

Dưới sự toàn lực áp chế của Triệu Phong, Tả Mâu của hắn dần dần ổn định lại, đám hư quang mộng huyễn kia cũng trực tiếp biến mất.

- Ta không sao!

Cảm giác hỗn loạn ngất xỉu trong linh hồn hắn cũng đã biến mất. Sau đó, Triệu Phong nhìn về phía phụ cận Thời Gian Chi Thụ, ánh mắt khẽ trầm xuống.

- Chúng ta đã xem thường đám người Cổ Hồn Điện cùng với gã Thiên Cơ Tộc kia rồi!

Tân Vô Ngân khẽ thở dài một tiếng.

- Cũng không phải không có chút cơ hội nào! Ít nhất ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện đã bị trọng thương, chiến lực hao tổn không nhỏ. Hơn nữa lực lượng Thái Cổ Tộc của Vũ Hành cũng có thời gian hạn chế…

Triệu Phong trầm tư trong chốc lát mới lên tiếng. Tất cả mọi người bị lực lượng tuyệt cường do Vũ Hành thể hiện ra chấn nhiếp, vì thế nên không thể bình tĩnh phân tích phán đoán.

- Đúng vậy!

Tân Vô Ngân hiểu rõ ý tứ của Triệu Phong, hiện tại bọn họ vẫn còn có cơ hội.

Sau đó, một đám bốn người nhanh chóng tiến về phía Thời Gian Chi Thụ.

o0o

Phụ cận Thời Gian Chi Thụ…

- Khốn kiếp! Còn có những địch nhân khác…

Sắc mặt Mộ Cốc phẫn hận không cam lòng, lại lộ ra một chút tuyệt vọng.

- Đại nhân, bọn chúng là kẻ địch của Cổ Hồn Điện!

Trình Vân Cổ Thần đột nhiên mở miệng nói. Đương nhiên, Trình Vân Cổ Thần hiện tại đã hoàn toàn bị Ý niệm thể chưởng khống.

- Cũng vô dụng thôi…

Mộ Cốc khẽ lắc đầu. Tuy nói địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, thế nhưng cho dù đám người Cự Thần Tộc nguyện ý trợ giúp bọn chúng, phần thắng vẫn như cũ rất xa vời. Bản thân Vũ Hành là Thiên Cơ Tộc, lại nắm trong tay một chút lực lượng Thái Cổ Tộc. Lực lượng của Thái Cổ Tộc, cho dù là Quang Tộc cũng khó có thể chống lại, thì càng đừng nói tới đám người Cự Thần Tộc này.

- Mộ Cốc, tiểu tử ngân phát mộng huyễn kia có chút không đơn giản! Lại càng có thể thuần phục Thiên Cơ Miêu!

Mảnh vỡ Tổ khí chợt âm thầm truyền âm.

- Vậy sao? Thuần phục Thiên Cơ Miêu?

Sắc mặt Mộ Cốc khẽ run lên, thoáng quan sát Triệu Phong thêm vài lần.

- Các ngươi rốt cuộc đã chịu tới! Như vậy đúng lúc, ta có thể một lưới bắt hết luôn!

Vũ Hành nhìn về phía đám người Cự Thần Tộc từ phương xa bay tới, đột nhiên bật cười ha hả. Nếu như đám người Triệu Phong mãi không chịu hiện thân, sau khi bọn chúng giải quyết xong Quang Tộc, đạt được Mảnh vỡ Tổ khí, còn phải tĩnh dưỡng một thời gian mới có thể diệt trừ đám người Cự Thần Tộc. Nhưng hiện tại đám người Cự Thần Tộc lại tại thời điểm hắn kích hoạt huyết mạch Thái Cổ Tộc mà chạy tới. Đã như vậy, liền duy nhất một lần giải quyết tất cả những phiền phức này luôn.

Oanh!

Trong thiên địa, một cỗ khí tức Thái Cổ Hồng Hoang cửu viễn đột nhiên thổi quét thẳng ra bốn phía xung quanh, khiến cho tất cả mọi người cảm giác một trận hít thở không thông, huyết mạch chấn động kinh hãi.

- Chết đi!

Vũ Hành cấp tốc đánh ra một chưởng, mục tiêu chính là đám người Triệu Phong. Chỉ thấy một đạo Thần quang kim ngân sắc không đếm xỉa tất cả, xuyên qua hư không thiên địa, trực tiếp hàng lâm trước mặt đám người Cự Thần Tộc.

- Không tốt!

Sắc mặt tất cả mọi người khẽ biến.

Tân Vô Ngân đột nhiên bước ra, bắt đầu kích phát huyết mạch Cự Thần Tộc. Một tầng tinh quang hư bạch soi sáng cả chân trời. Cùng lúc này, một cỗ lực lượng Pháp tắc Ngũ Hành chậm rãi tản ra. Lực lượng bình thường ở trước mặt Vũ Hành căn bản không chịu nổi một kích, chỉ có lực lượng Pháp tắc mới có khả năng chống lại.

- Ngũ Hành Phá Pháp Chưởng!

Thủ chưởng Tân Vô Ngân vươn ra, trên năm ngón tay thật lớn kia nhất thời xuất hiện năm đạo vòng xoáy năng lượng màu sắc khác nhau. Hắn vỗ ra một chưởng, chỉ thấy một đạo quang chưởng vòng xoáy ngũ sắc thật lớn dùng khí thế hủy diệt tất cả, nghênh đón công kích của Vũ Hành. Nhưng cũng không tới một khoảnh khắc…

Oanh phanh!

Công kích của Tân Vô Ngân trực tiếp bị đập nát, đạo Thần quang kim ngân sắc kia trực tiếp xuyên qua. Nhưng trong khoảnh khắc Tân Vô Ngân cản trở công kích của Vũ Hành, những người còn lại cũng có được thời gian né tránh.

Ầm ầm!

Đạo Thần quang kim ngân sắc kia đánh lên trên mặt đất, trực tiếp phá hủy hết thảy những thứ mà nó chạm tới trên đường đi.

- Không ngờ lại có thể chặn được một chút!

Trong lòng Vũ Hành thoáng có chút kinh ngạc. Hiện tại Tân Vô Ngân đã bước vào Bán Bộ Thần Chủ, kiếp trước của hắn chính là Thần Chủ, hiểu được cách vận dụng Pháp tắc, cộng thêm huyết mạch Cự Thần Tộc, tình huống bình thường gần như vô địch dưới Thần Chủ!

- Thiên Cơ Tộc, nhận lấy cái chết!

Bên kia, Mộ Cốc nắm lấy cơ hội, trực tiếp công kích về phía Vũ Hành.

- Thời Gian Phong Trảm!

Mộ Cốc huy động Mảnh vỡ Tổ khí, chém mạnh ra một đạo Thời Gian Chi Nhận vặn vẹo. Thời Gian Chi Nhận kia xuyên qua không gian thiên địa, trong nháy mắt đã đến trước mặt Vũ Hành, trực tiếp chém thẳng xuống.

Khi còn sống, Mộ Cốc ít nhất cũng là cường giả cấp Thần Chủ, hiểu được vận dụng Pháp tắc. Hiện tại, hắn lại đang dùng Mảnh vỡ Tổ khí thi triển ra đạo công kích Thời Gian vô cùng cường hãn này. Đổi lại là cường giả Bán Bộ Thần Chủ bình thường, đối mặt với đạo công kích này, chỉ sợ sẽ không có lực lượng chống lại, trong nháy mắt liền bị miễu sát.

Ngay cả ba người Cổ Hồn Điện, cũng có chút lo lắng cho Vũ Hành. Đây chính là công kích do cường giả Quang Tộc sử dụng Mảnh vỡ Tổ khí thi triển ra a!

- Ha hả…

Vũ Hành cười lạnh một tiếng, tôn Thái Cổ Thần Ma Thể kia nhất thời bộc phát ra khí tức huyết mạch càng thêm cường hãn. Từng đạo từng đạo đường cong kim ngân sắc đột nhiên bắt đầu lưu động bên ngoài thân thể hắn, tản mát ra quang mang nhìn nhạt. Nhìn bề ngoài, Vũ Hành phảng phất như là một mảnh thập vạn đại sơn sừng sững không ngã, trấn áp thiên địa vạn vật.

Oanh phanh!

Đúng lúc này, công kích của Mộ Cốc đã đánh lên trên thân thể của Vũ Hành. Nhưng khiến cho người ta không tưởng tượng được chính là, đạo Thời Gian Chi Nhận vặn vẹo kia vừa mới cắt vào được nửa phân, uy năng của nó đã không có dấu hiệu nào yếu bớt.

Phốc xuy!

Đạo Thời Gian Chi Nhận vặn vẹo kia tiếp tục cắt đứt vào bên trong, nhưng tốc độ uy năng biến mất cũng càng ngày càng nhanh hơn.

- Ha hả… cho dù ta chỉ có hai ba thành uy lực huyết mạch Thái Cổ Tộc, các ngươi cũng không làm gì được Thái Cổ Thần Ma Thể của ta!

Vũ Hành ngửa đầu cười to.

Đạo Thời Gian Chi Nhận vặn vẹo kia càng thâm nhập vào trong, năng lượng của nó cũng dần dần biến mất sạch sẽ. Mà vết thương trên người Vũ Hành lại bắt đầu cấp tốc chữa trị.

- Cái này… Thái Cổ Tộc cũng quá đáng sợ rồi!

Ba người Cổ Hồn Tộc nhất thời ngây ngẩn tại chỗ, trong lòng vô cùng khiếp sợ. Thảo nào trước đây Thái Cổ Tộc lại có thể xưng vương xưng bá trong vô số chủng tộc, không ai có thể tranh phong! Lực lượng của Thái Cổ Tộc thật sự là không thể tin nổi!

Phương xa, Triệu Phong nhìn thấy một màn này cũng rung động không thôi. Mộ Cốc sử dụng Mảnh vỡ Tổ khí công kích, không ngờ cũng không làm gì được Vũ Hành!

- Như vậy, thử xuất thủ từ phương diện linh hồn a…

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên. Sau khi Vũ Hành thôi động huyết mạch Thái Cổ Tộc, tuy rằng vô cùng cường đại, nhưng ý chí linh hồn của hắn vẫn chỉ là Cổ Thần Cửu giai Đỉnh phong.

Thoáng chốc, trên đỉnh đầu Vũ Hành đột nhiên xuất hiện một con ngân mâu mộng huyễn khổng lồ, tản ra khí tức khiến cho người ta sợ hãi. Giờ phút này, khí tức Hồng Hoang bá đạo do Vũ Hành tản ra cũng mơ hồ yếu đi vài phần.

- Đây là…

Ánh mắt Vũ Hành nhìn lên trên bầu trời, lộ ra thần sắc nghi hoặc. Trực giác nói cho hắn biết, nhãn mâu này vô cùng bất phàm, thậm chí còn khiến cho hắn đột nhiên nghĩ tới Bát Đại Thần Mâu.

- Thần Mâu Ngưng Thị!

Triệu Phong dùng trạng thái Di Thiên Chi Mâu, trực tiếp thi triển Linh Hồn Đồng Thuật cường hãn. Thoáng chốc, một cỗ lực hấp xả linh hồn cường đại từ trong nhãn mâu kia mạnh mẽ tản ra. Dùng trạng thái Di Thiên Chi Mâu thi triển Thần Mâu Ngưng Thị, uy lực sẽ lớn hơn rất nhiều, cho dù là Bán Bộ Thần Chủ cũng phải bị ảnh hưởng.

- Đồng thuật hấp xả linh hồn!

Sắc mặt Ngục Hải Cổ Thần chấn kinh. Thương thế của hắn tương đối nghiêm trọng, cho dù là Cổ Hồn Thể cũng cảm giác được một cỗ lực hấp xả cường đại, muốn lôi kéo linh hồn hắn đi. Thế nhưng bên kia, nụ cười trên mặt Vũ Hành lại càng đậm hơn.

- Làm sao lại… vô dụng?

Thần sắc Triệu Phong cả kinh. Thời điểm Thần Mâu Ngưng Thị của hắn tác dụng trên người Vũ Hành, lại giống như là đang lôi kéo một ngọn cự sơn vạn trượng vậy, vô cùng gian nan. Mà Vũ Hành vẫn như cũ đứng thẳng tại chỗ, lù lù bất động.

- Vô tri! Thái Cổ Thần Ma Thể, linh hồn thể phách chính là nhất thể, lực lượng chí cao chí cường, hoàn mỹ không chút sứt mẻ!

Vũ Hành cười lớn một tiếng, bàn tay nhất thời vung lên. Thoáng chốc, một mảnh Thần quang kim ngân sắc đánh thẳng lên ngân mâu mộng huyễn trên bầu trời.

- Không tốt!

Sắc mặt Triệu Phong đại biến, Tả Mâu liên tiếp nhảy lên. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất triệu tiêu Di Thiên Chi Mâu, nhưng cuối cùng vẫn chậm nửa phần.

Oanh!

Công kích của Vũ Hành có một phần rất nhỏ trực tiếp lan tới Di Thiên Chi Mâu, tiến thêm một bước tác dụng lên trên linh hồn của Triệu Phong. Từ trước tới giờ, Triệu Phong vẫn luôn cực kỳ tự tin đối với phòng ngự linh hồn của chính mình, nhưng giờ phút này, hắn cảm nhận được linh hồn của mình truyền tới một trận đau nhức vô cùng cường liệt.

- A!

Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến cho Triệu Phong thét lên một tiếng, hai tay ôm đầu, trực tiếp rơi thẳng xuống mặt đất.

Ông!

Đám Thần quang kim ngân sắc yếu ớt kia tác dụng lên trên linh hồn của Triệu Phong, phá hủy tiêu diệt tất cả, mãi cho tới khi nó lan tới bên trong Thần Linh Nhãn.

Hưu!

Nháy mắt, từ trong Thần Linh Nhãn của Triệu Phong lan tỏa ra một tầng quang toàn mộng huyễn. Kỳ diệu chính là, đạo Thần quang kim ngân sắc kia đột nhiên yên tĩnh trở lại. Sau đó, quang toàn mộng huyễn kia chợt tản mát ra một cỗ lực lượng hấp xả, trực tiếp hấp thu đi cỗ lực lượng Thái Cổ Tộc lan đến linh hồn Triệu Phong kia.

- Triệu Phong!

Sắc mặt ba người Cự Thần Tộc lộ ra thần sắc lo lắng.

- Hửm? Bị công kích lan đến phương diện linh hồn, không ngờ vẫn chưa chết!

Vẻ nghi hoặc trong mắt Vũ Hành càng nồng đậm hơn, hắn nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong, ánh mắt dần dần chuyển dời đến Tả Mâu Triệu Phong.

- Mắt trái của hắn…

Tâm thần Vũ Hành đột nhiên có chút không ổn định.

- Lên!

Đúng lúc này, Tân Vô Ngân đột nhiên hét lớn một tiếng, trực tiếp lao ra.

- Các vị Cự Thần Tộc, nếu các ngươi nguyện ý giúp ta đẩy lùi bọn chúng, sau này ta nhất định sẽ thâm tạ!

Mộ Cốc lập tức nói. Vừa rồi lúc Tân Vô Ngân xuất thủ, hắn liền phát hiện ra Tân Vô Ngân tuyệt đối không phải là Bán Bộ Thần Chủ bình thường, rất có thể là cường giả Thần Chủ luân hồi sống lại. Nếu là như vậy, bọn chúng liên thủ với nhau, có lẽ còn có năng lực chống lại.

- Không chừa một tên!

Vũ Hành hừ nhẹ một tiếng. Ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện nhất tề lao ra.

- Cút!

Tân Vô Ngân hét lớn một tiếng, đột nhiên điểm ra một ngón tay. Một chỉ kia ẩn chứa lực lượng huyết mạch Cự Thần Tộc cường đại, còn có cảm ngộ Pháp tắc của Tân Vô Ngân nữa.

Ầm ầm!

Uy áp thiên địa vô cùng vô tận nghiền áp thẳng về phía ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện. Diệt Lưu Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần trực tiếp bị đánh lui, bộ dáng vô cùng chật vật, mà Hàn Ngọc Cổ Thần am hiểu phòng ngự, thực lực cường đại, tình huống tốt hơn một chút.

Đúng lúc này, Trình Vân Cổ Thần chợt phóng tới bên cạnh Tân Vô Ngân.

- Ngươi đi trợ giúp Mộ Cốc đại nhân đi!

Trình Vân Cổ Thần trực tiếp nói, sau đó liền công kích về phía ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện. Sau khi tiến vào Cấm địa của Quang Tộc, thực lực của hắn đã tăng lên không ít, những tiêu hao trước đây cũng đã khôi phục gần như hoàn chỉnh. Hơn nữa ở chỗ này, hắn cũng không bị áp chế, thực lực càng mạnh hơn. Cùng lúc đó, Phá Vân Cổ Thần, Vân Thải Cổ Thần còn có Tiểu tặc miêu cũng gia nhập chiến trường, trợ giúp Trình Vân Cổ Thần.

Bởi vì ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện trước đây đã đối kháng với Mộ Cốc, thân mang thương thế, hơn nữa tiêu hao khá lớn, chiến lực cũng tổn hao rất nhiều. Đám người Trình Vân Cổ Thần cũng không cầu đánh bại đối phương, chỉ cần tận lực kềm chế là được.

Oanh! Phanh! Oành!

Trên mặt đất hoang vu mênh mang, quang mang năng lượng kinh khủng đan xen khắp nơi, toàn bộ thiên địa cũng điên cuồng rung động lên. Nhưng duy chỉ có Triệu Phong, hắn vẫn đang yên tĩnh nằm dài sát biên giới địa phương chiến đấu.

Bên trong Không gian Thần Mâu, sau khi ngân cầu mộng huyễn kia hấp thu lực lượng của Thái Cổ Tộc, trở nên vô cùng xao động, cấp tốc xoay tròn, tản mát ra một tầng quang vụ mộng huyễn, nhuộm cho toàn bộ Không gian Thần Mâu trở nên như mộng như ảo. Mà ý thức của Triệu Phong thì rơi vào bên trong quang cầu mộng huyễn kia, nhìn thấy được một vài hình ảnh mơ hồ…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.