Sau khi rời khỏi Tiên Trân Lâu, Triệu Phong trực tiếp đi ra khỏi Giao Dịch Linh Điện từ cổng Bắc.
Vút!
Triệu Phong biến thành một cơn gió biến mất khỏi tầm mắt.
- Lần này thật không tới công cốc, biết được tin tức quan trọng như vậy, còn được thưởng thức mỹ thực của Tiên Trân Lâu.
Triệu Phong cười.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu cũng rất đồng tình, biểu thị rằng món ăn ở Tiên Trân Lâu rất ngon, bảo Triệu Phong tới đó nhiều một chút.
- Được, lần sau có cơ hội chúng ta lại tới đó.
Triệu Phong đồng ý với đòi hỏi của Tiểu Tặc Miêu.
- Hừ, chỉ sợ sau này ngươi không có cơ hội đó nữa.
Trong khu rừng phía sau Triệu Phong vài nghìn dặm vọng lại một giọng nói lạnh lẽo.
Vút!
Một mũi quang tiễn kim sắc đem theo khí tức băng hàn như lôi điện bắn thẳng tới Triệu Phong.
Uỳnh! Bùm!
Kim quang phát nổ, một cơn lốc kim sắc chói loà khuếch tán ra bốn phía.
- Không hổ là Lữ Vĩ tiền bối, tên bắn không bao giờ chệch.
- Lữ Vĩ tiền bối, có lẽ mũi tên này sẽ giết được hắn nhỉ. Căn bản không cần bọn ta phải động thủ. Cao tầng trong tộc đánh giá cao tiểu tử này quá rồi.
Sâu trong rừng, bên cạnh Lữ Vĩ thần sắc lạnh lẽo là hai cường giả Huyền Quang Cảnh viên mãn đang cười.
Tướng mạo ba người này có chung đặc trưng là đôi mắt màu lam, da có lớp lông trắng mỏng, toả ra hàn ý lạnh lẽo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-chi-vuong/3265491/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.