Chương trước
Chương sau
- Chúng ta giống như đã tiến nhập vào quần tộc Hư Không Hải Kình rồi!

Mọi người trong hải thuyền, da đầu run lên một trận, lâm vào sợ hãi cực độ.

Khu vực biển sâu, từng luồng từng luồng khí tức sinh vật hải dương khổng lồ kia, mỗi một luồng đều đại biểu cho một đầu Hư Không Hải Kình trong truyền thuyết!

Những luồng khí tức này, đa phần đều là Hư Không Hải Kình trưởng thành, chiến lực cũng đều mạnh hơn Tôn giả Đan Nguyên Cảnh bình thường.

Phần đông các luồng khí tức sinh vật hải dương khổng lồ này hội tụ ở cùng một chỗ, sản sinh ra uy thế khủng bố, đủ để khiến cường giả bình thường hồn phi phách tán.

- Hít…

Mọi người trong thuyền hít mạnh một ngụm lãnh khí, ai nấy đều ngừng lại hô hấp.

Phanh phanh phanh phanh!

Tiếng tim đập của đám thuyền viên, ở trong hải thuyền tĩnh mịch, không ngờ lại rõ ràng đến như thế!

- Trừ phi đạt tới cấp bậc Vương giả Hư Thần Cảnh mới có thể bình yên không việc gì, nếu không cho dù là Đại Đan Nguyên Cảnh, cũng sẽ chết không chỗ chôn thân!

Trong lòng Triệu Phong trở nên nghiêm trọng.

Trong phần đông các Hư Không Hải Kình kia, cũng có vài đầu Cự Hải Kình, cùng đầu Cự Hải Kình cắn nuốt chiếc hải thuyền này, thực lực chẳng phân cao thấp, sàn sàn như nhau!

Số ít những Hư Không Cự Hải Kình này, thể phách sinh mệnh càng cường đại hơn, Tôn chủ Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường chỉ sợ cũng đều không thể cùng bọn chúng chính diện đối kháng.

Dưới tình huống như thế này, Triệu Phong cũng thúc thủ vô sách, sắc mặt khôi phục bình tĩnh.

Điều duy nhất mà hắn có thể làm, đó là cái gì cũng không làm, tận lực thu liễm khí tức.

Ục ục ục…

Hư Không Cự Hải Kình ở trong biển sâu bơi đi, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu nặng nề kinh hồn, cùng đồng loại phụ cận chào hỏi.

Mọi người trong hải thuyền, ai nấy cũng đều kinh tâm động phách.

Hỏa diễm trong hốc mắt Khô Lâu Đường chủ, cũng đều rung động bất an.

Cho dù là bản thân hắn từng trải qua Thời đại Xích Nguyệt, cũng chưa từng trải qua tràng diện kinh hồn động phách như vậy.

Bỗng đột nhiên…

Ô...ô...ô...n...g!

Trong biển sâu truyền đến một luồng khí tức Viễn Cổ vĩ đại hạo hãn, nguyên khí thiên địa quanh thân, phảng phất như bị giam cầm lại.

Khoảnh khắc này, phần đông các Hư Không Hải Kình đều kinh hãi phủ phục, thần phục thuận theo.

Kể cả đầu Hư Không Cự Hải Kình đã nuốt chửng mọi người, thân hình khổng lồ cũng căng thẳng, run rẩy nhè nhẹ, khó có thể áp chế sự kính sợ trong nội tâm.

- Chẳng lẽ là… Vương giả Hư Thần Cảnh?

Đám người Triệu Phong sản sinh ra một loại áp bách đến từ linh hồn, ngay cả tư duy ý thức cũng đều bị gắt gao áp chế, khó có thể nghịch kháng.

Khí tức của Vương giả Hư Thần Cảnh, thời điểm Triệu Phong ở Di tích Tử Thánh đã từng mơ hồ cảm thụ được.

Mà lúc này đây, khí tức cực kỳ đồng dạng hơn nữa lại mãnh liệt rõ ràng, còn có một loại khí tức hải dương Viễn Cổ xa xưa nữa.

- Thanh âm khí tức kia, chỉ sợ là Hư Không Hải Kình Vương!

Thân thể Lâu Lan Chỉ Thủy không ngừng run rẩy, ngay cả nói chuyện cũng đều phải hao phí khí lực thật lớn.

Hư Không Hải Kình Vương!

Ở chỗ sâu trong hải dương, nguyên khí thiên địa cùng sóng nước lâm vào sự ngưng trệ ngắn ngủi.

Một đầu Hải Kình Vương khổng lồ khôn cùng, toàn thân cổ thanh, bên ngoài thân thể ngưng kết một tầng các loại thực vật rong rêu hải tảo.

Mà đầu Hải Kình Vương này, đang không chút chú tâm mở hờ cặp mắt, bộ dạng thương cổ lạnh lùng, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua hoàn cảnh biển sâu chung quanh.

Lấy nó làm trung tâm, một luồng vĩ lực Viễn Cổ hạo hãn khôn cùng, lan tỏa ra khắp nơi.

- Hư Không Hải Kình Vương này tuyệt đối là cấp bậc Hư Thần Cảnh, mà thân là sinh vật hải dương, hình thể của nó vô cùng khổng lồ, cấp bậc sinh mệnh rất cao…

Linh hồn Triệu Phong cũng đều bị áp chế gắt gao.

Giờ phút này, mọi người trong Hư Không Hải Thuyền đều vì đó mà hít thở không thông.

Mọi người không dám sử dụng cảm quan dò xét, cho dù có ý niệm này trong đầu, cũng đều bị vĩ lực vô hình áp bách linh hồn.

Thế nhưng, đám người Triệu Phong, lại có thể cảm giác được sự tồn tại của Hải Kình Vương khổng lồ kia.

Vụt...

Ánh mắt lạnh lùng thương cổ của Hải Kình Vương, đảo qua đám hải kình, hơn nửa ở trên người đầu Cự Hải Kình đang nuốt đám người Triệu Phong trong bụng, lưu lại thêm một chút.

- Không tốt!

Mọi người trong thuyền cũng đều cảm thấy Hải Kình Vương ánh mắt nhìn chằm chằm tới.

Luồng áp bách đến từ trong linh hồn kia, có vẻ càng thêm mãnh liệt hơn, nếu như lại cố ý một chút, dường như có thể nghiền nát linh hồn của mọi người.

Phanh phanh phanh phanh!

Mọi người tim đập nhanh hơn, trái tim rất nhanh nhảy lên tới cổ họng.

Chẳng qua, ánh mắt của Hải Kình Vương, ở trên hải thuyền chỉ hơi chút lưu lại một cái chớp mắt, sau đó liền rời đi.

- Phù!

Mọi người trong Hư Không Hải Thuyền, thở dài ra một hơi.

Bịch bịch…

Đám thuyền viên đều đặt mông ngồi bệch xuống trên mặt đất.

Sau lưng Triệu Phong cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Ở trước mặt cự đầu Hư Thần Cảnh hải dương, bọn họ tuyệt đối không có một tia lực phản kháng!

- Hải Kình Vương kia đã nhận thấy được sự tồn tại của chúng ta, nhưng lại không có dị động gì cả!

Trong lòng Triệu Phong có một tia khác thường.

Hải Kình Vương đã phát hiện sự tồn tại của mọi người.

Điểm này, không chỉ có Triệu Phong khẳng định, những người khác cũng đều có cảm giác đã bị luồng khí tức vĩ ngạn kia nhìn chằm chằm qua!

Khó hiểu chính là, Hải Kình Vương đã phát hiện mọi người, nhưng lại không có hành động gì cả.

Thậm chí nó còn giống như không chút thế nào để ý tới nữa.

Có lẽ, tình huống của mọi người giống như vậy, ở trong mắt nó cũng không tính là hiếm thấy.

- Ta hiểu rồi!

Khô Lâu Đường chủ cố gắng trấn định:

- Lấy cấp bậc của Hải Kình Vương, căn bản khinh thường để ý tới mấy cái thức ăn trong bụng như chúng ta! Ở trong mắt hắn, chúng ta chính là một đám kiến hôi!

Mọi người nghe thấy vậy, trên mặt không khỏi biểu lộ một tia hỉ sắc, khẽ thở ra một hơi.

Hải Kình Vương là hải dương cự đầu Viễn Cổ tuyệt đỉnh Hư Không Hải. Ở trong mắt hắn, cường giả bình thường, cho dù là Tôn giả, cũng chỉ giống như con kiến mà thôi.

Huống chi, mấy cái con kiến như Triệu Phong đã trở thành một đám thức ăn trong bụng thủ hạ của hắn?

Mọi người cực kỳ vui sướng, cũng không khỏi có một tia chua xót bi ai.

Chưa từng bao giờ bọn họ bởi vì chính mình nhỏ bé mà cảm thấy may mắn như vậy.

Nếu như thực lực đám người Triệu Phong cường thịnh đến một cái cấp bậc nào đó, có lẽ sẽ khiến cho Hải Kình Vương tôn trọng, như vậy đã là một loại tình hình khác rồi!

Ục ục ục…

Đầu Cự Hải Kình nuốt mọi người kia, từ một bên phụ cận Hải Kình Vương, lướt nhẹ mà qua.

Một lát lúc sau, Cự Hải Kình tìm đến một địa phương, ợ to một tiếng, liền chìm vào giấc ngủ.

Ồ ồ!

Thời điểm Cự Hải Kình ngủ say, chất nhầy tiêu hóa trong cơ thể cũng không giảm, lại còn tăng lên, phong tồn Hư Không Hải Thuyền ở trong không gian chất nhầy.

Không gian chất nhầy này, Triệu Phong hoài nghi, chính là một loại khí quan tiêu hóa nào đó của Cự Hải Kình.

Nửa canh giờ sau, Cự Hải Kình hoàn toàn ngủ say như chết.

Phương xa, luồng khí tức Viễn Cổ vĩ đại của đám Hải Kình Bộ Tộc kia, đã biến mất, trở nên yên lặng trở lại rồi.

- Hư Không Hải Kình, loại sinh vật hải dương truyền kỳ này, phần lớn thời điểm đều ngủ say. Chỉ có mỗi lần thức tỉnh, mới có thể đi ra ngoài kiếm ăn một bữa!

Trong lòng Lâu Lan Chỉ Thủy an tâm một chút, giải thích.

Không lâu sau, mọi người trong thuyền lại lâm vào trầm mặc.

Ở trong không gian chất nhầy, Hư Không Hải Thuyền nhiều nhất chỉ có thể kiên trì hai ba tháng.

Hai ba tháng sau, hải thuyền có khả năng sẽ bị tiêu hóa hết.

- Thuyền trưởng, hiện tại chúng ta làm gì bây giờ?

Sau một lúc lâu, Lâu Lan Chỉ Thủy mới mở miệng hỏi.

- Đợi!

Triệu Phong chậm rãi phun ra một chữ.

Giai đoạn hiện tại, bọn họ cho dù có biện pháp đột phá, cũng không thể khinh thường vọng động.

Thứ nhất, nơi này là phụ cận Hải Kình Bộ Tộc!

Thứ hai, uy hiếp đến từ Hải Kình Vương kia!

Bởi vậy, tại khu vực phụ cận này, tuyệt đối không thể khinh thường vọng động!

Hơn nữa là, chiến lực của đầu Cự Hải Kình này, cũng không phải mọi người có thể chống lại.

o0o

Trong phòng Thuyền trưởng.

- Tu vi của ta tiếp cận Chân Chủ Cấp đỉnh phong, tại trong cái hoàn cảnh phong bế an bình này, ngược lại càng thích hợp tu luyện!

Triệu Phong chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Khoảng thời gian trước, hắn vài lần tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ, lấy được không ít lợi ích.

Hiện hôm nay, khí lực huyết mạch của Triệu Phong có sự lột xác tăng lên nhất định, ngay cả Chân Linh nguyên, lực lượng Tử Diệt Phong Lôi trong cơ thể cũng càng tinh thuần, trở về bản nguyên.

Luận tinh thần ý cảnh, lực lượng linh hồn, Triệu Phong có thể so sánh với Tôn giả.

Cho dù là thể chất, sau vài lần hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, có thể so với Tôn giả Đan Nguyên Cảnh. Đương nhiên, so với Khô Lâu Đường chủ Cốt đạo luyện thể, vẫn là có sự chênh lệch nhất định.

Dưới tình huống như thế này, Triệu Phong dốc lòng tu luyện, ở cấp bậc Chân Chủ Cấp, tu vi tăng lên sẽ vô cùng nhanh chóng!

Thời gian trôi qua, Triệu Phong cứ mỗi khi cách vài ngày, đều sẽ tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ một lần, hấp thu vài tia khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ trong đó.

Lúc này, thời gian Triệu Phong kiên trì ở trong Mộng Cảnh Thái Cổ đã đạt tới chín hơi thở!

Thời gian chín hơi thở, đây đã là cực hạn của Triệu Phong ở giai đoạn hiện tại.

Mỗi một lần phản hồi hiện thực, Triệu Phong đều sẽ dốc hết toàn lực hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu ngồi ở trên vai hắn, đem những tia khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ còn sót lại, một tia không dư thừa đều bị hắn hấp thu sạch sẽ.

Triệu Phong thật không biết, nếu như không phải bởi vì có Tiểu Tặc Miêu tồn tại, những tia khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ còn sót lại kia, nếu như là tiết lộ ra ngoài, có khả năng kinh động đến Hải Kình Vương ở xa xa.

Mà Tiểu Tặc Miêu, mỗi một lần cũng đều có thể đem khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, hấp thu sạch sẽ, một tia không dư thừa.

Mỗi khi hấp thu thên một tia, huyết mạch ở sâu trong cơ thể Tiểu Tặc Miêu, đều mơ hồ dị động.

Nhưng mà thân thể huyết mạch của Tiểu Tặc Miêu thập phần đặc thù, sinh trưởng cực kỳ chậm rãi, ngay cả Triệu Phong cũng nhìn không thấu.

Rốt cuộc, sau một tháng khổ tu, trong hải thuyền bốc lên một luồng khí tức chấn động mơ hồ.

- Chân Chủ Cấp đỉnh phong, thành công rồi!

Triệu Phong chế trụ khí tức trong Chân Linh nguyên.

Lúc này, Chân Linh nguyên trong cơ thể Triệu Phong, bất luận chất lượng hay là số lượng dự trữ, đều đã khai phá đến một cái cực hạn.

Chân Chủ Cấp đỉnh phong, đã là cấp bậc cực hạn trong Chân Linh Tam Cảnh Thiên rồi.

- Thuyền trưởng tấn chức rồi?

Đám thuyền viên trong hải thuyền đều sản sinh ra một tia cảm ứng.

Cũng may, bản thân Thuyền Lam Lôi Hải Thiên có năng lực ngăn cách cảm quan nhất định, đầu Cự Hải Kìnhkia ngủ thật sự rất say, không nhận thấy được mấy tiểu bất điểm cái này dị động!

- Chân Chủ Cấp đỉnh phong, đây chỉ là bước đầu tiên!

Triệu Phong không đình chỉ tu luyện, vẫn tiếp tục tiến cấp.

Trong một tháng gần đây, hắn năm sáu lần tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ, khí lực huyết mạch lại có sự lột xác nhất định.

Cho dù là chỉ mới vừa tấn chức Chân Chủ Cấp đỉnh phong, căn cơ cảnh giới của hắn cũng thập phần củng cố.

Cảnh giới, linh hồn, khí lực, đều là cấp bậc Tôn giả.

Các loại nhân tố này, đều thôi thúc Triệu Phong tu luyện tiến cấp!

Cho dù là duy nhất khuyết thiếu nguyên khí thiên địa, Triệu Phong ở trong giới chỉ cổ thiết, đã sớm chuẩn bị đại lượng tinh thạch, thậm chí thiên tài địa bảo Phong Lôi thuộc tính. Cho nên, Triệu Phong đối với nguyên khí thiên địa, hoàn toàn không thiếu.

Rồi sau đó nửa tháng, Chân Linh nguyên trong cơ thể Triệu Phong, càng trở nên cô đặc lại, Phong Lôi tinh túy thâm thanh sắc bị càng nhiều tử sắc Phong Lôi thay thế.

Hơn nữa, Chân Linh nguyên trạng thái dịch kia, bắt đầu hướng trạng thái cố định hóa mà dần chuyển hóa.

Mắt thấy Chân Linh nguyên trong cơ thể Triệu Phong càng ngày càng đặc kẹo lại, bắt đầu hướng Nguyên Đan chuyển hoán.

Cái gọi là Nguyên Đan, chính là lực lượng trung tâm trong cơ thể Tôn giả Đan Nguyên Cảnh, đem ý cảnh dựng dục tu luyện ra lực lượng tinh tủy, hội tụ lại trong đó.

Đạt tới Đan Nguyên Cảnh, chân lực trong cơ thể đã chuyển hóa tăng lên thành chân nguyên.

Bất luận là Nguyên Đan, hay là chân nguyên, trình tự cấp bậc cũng đều cao hơn Chân Linh nguyên cùng chân lực.

Đương nhiên, Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, chính là có được Nửa bước Chân Nguyên.

o0o

Thoáng chớp mắt, lại là nửa tháng trôi qua.

Trong cơ thể Triệu Phong đã sản sinh ra một tia Nửa bước Chân Nguyên!

Nửa bước Chân Nguyên kia, là một chùm Phong Lôi tinh khí tử sắc nhàn nhạt, bộ phận tử sắc chiếm cứ đại bộ phận, còn lại một ít bộ phận là thâm thanh sắc.

- Chúc mừng chủ nhân, đã bước vào cánh cửa Nửa bước Đan Nguyên Cảnh!

Thanh âm Khô Lâu Đường chủ truyền đến.

Ngắn ngủi thời gian nửa tháng, Triệu Phong nhất cử vượt qua Chân Chủ Cấp đỉnh phong, Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, tu vi tiến bộ có thể nói là thần tốc.

Nếu như ngoại nhân nghe thấy được điều này, có lẽ sẽ nghĩ thấy kinh thế hãi tục.

Nhưng chỉ có Khô Lâu Đường chủ mới biết, đây chính là kết quả hậu tích bạc phát.

Tinh thần ý cảnh, linh hồn lực lượng, khí lực huyết mạch của Triệu Phong cũng đều nhất nhất đạt tới cấp bậc Tôn giả.

Thiếu khuyết duy nhất của hắn, chính là tu vi chân lực!

Cho nên, Triệu Phong chỉ cần tiến giai đến Chân Chủ Cấp đỉnh phong, liền có thể trực tiếp đạt tới Nửa bước Đan Nguyên Cảnh.

Sau khi tấn chức Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, Triệu Phong vẫn còn không có đình chỉ tu luyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.