Chương trước
Chương sau
Thình thịch!

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên phá khai sóng biển dạt dào, tiến vào hư không vụ hải, tốc độ bỗng nhiên tăng nhanh.

Rào rào rào!

Vài đầu Hư Không Hải Kình phía sau, phần đầu lao ra khỏi mặt biển, lại căn bản đánh vào khoảng không.

Trong đó đầu Hư Không Hải Kình khoảng cách gần nhất chỉ kém có mấy trượng, cái miệng lớn há rộng như bồn máu muốn nuốt sống Hư Không Hải Thuyền nhỏ bé.

Vút...

Hư Không Hải Thuyền tiến vào vụ hải, từng chút một kéo dài khoảng cách cùng vài đầu Hư Không Hải Kình kia.

Ở trong biển sâu, Hư Không Hải Kình có nhiều ưu thế, chẳng qua tiến vào vụ hải thì lại không phải địa bàn của sinh vật hải dương.

Hơn mười đầu Hư Không Hải Kình kia đều bay vào bên trong vụ hải, lại đuổi theo không kịp Thuyền Lam Lôi Hải Thiên.

- Phùù!

Trong Hư Không Hải Thuyền, mọi người không khỏi thở dài ra một hơi.

- Tiến vào vụ hải, mấy đầu Hư Không Hải Kình này sẽ rất khó đuổi theo rồi!

Bọn thuyền viên Lâu Lan Chỉ Thủy điều khiển Hư Không Hải Thuyền, trong lòng ai nấy vẫn còn khiếp sợ không thôi.

Nếu như gặp phải một đầu, hai đầu Hư Không Hải Kình bình thường, như vậy thì cũng thôi, Triệu Phong và Khô Lâu Đường chủ liên thủ miễn cưỡng vẫn có thể ứng phó.

Nhưng nếu gặp phải một cái quần tộc Hư Không Hải Kình, đó lại là một chuyện cực kỳ khủng bố.

- Không nghĩ tới lại gặp phải Hư Không Hải Kình, loại sinh vật hải dương trong truyền thuyết này!

- Theo ghi chép, Hư Không Hải Kình hình thể khổng lồ, sống lâu cổ lão, toàn thân là chí bảo, trân quý nhất chính là Hải Kình Tâm Tủy Huyết!

- Hải Kình Tâm Tủy Huyết?

Đám thuyền viên xì xào thảo luận, ánh mắt lóe lên vẻ hưng phấn, nhìn về phía vài đầu Hư Không Hải Kình còn chưa buông tha đuổi giết ở phía sau.

Triệu Phong nghe vậy, trong mắt lộ ra một tia hứng thú.

Luận thể phách sinh mệnh, loại Hư Không Hải Kình trưởng thành này, chiến lực ít nhất có thể so với Tôn giả, so với Tham Thiên Thụ Yêu, cấp bậc sinh mệnh còn cao hơn một bậc.

Tưởng tượng lại năm đó, Tham Thiên Thụ Yêu kia đã mang đến cho Triệu Phong lợi ích cực lớn, giá trị trên người Hư Không Hải Kình này càng không thể đánh giá.

- Hải Kình Tâm Tủy Huyết, là tinh túy huyết nguyên ẩn chứa bên trong tạng phủ tâm mạch của Hư Không Hải Kình. Tâm Tủy Huyết này, tắm gội toàn thân, có công hiệu thoát thai hoán cốt, thậm chí có thể tăng lên cấp bậc sinh mệnh. Cho dù đối với Tôn giả Đan Nguyên Cảnh cũng có hiệu quả không tệ. Nếu là Chân Chủ Cấp sử dụng, đối với thể phách sinh mệnh, tu vi nội tình, đều có sự đề thăng tăng vọt!

Lâu Lan Chỉ Thủy giải thích cho Triệu Phong biết hiệu quả của Hải Kình Tâm Tủy Huyết.

Triệu Phong sau khi nghe xong, trong ánh mắt nhìn về phía vài đầu Hư Không Hải Kình ở phía sau không khỏi biểu lộ một tia nóng bỏng.

Thử nghĩ, lấy hình thể sinh vật hải dương Hư Không Hải Kình to lớn khổng lồ như vậy, nguồn suối động lực trái tim của nó, sẽ là cường đại đến mức nào?

Hải Kình Tâm Tủy Huyết, là tinh túy huyết nguyên ẩn chứa trong trái tim hải kình, ý nghĩa giống như Mộc Linh Tinh Phách đối với Tham Thiên Thụ Yêu vậy.

Bất đồng chính là, Mộc Linh Tinh Phách trọng điểm là trợ giúp đối với tâm hồn.

Mà hiệu quả của Hải Kình Tâm Tủy Huyết này, chủ yếu là nhằm vào thể phách sinh mệnh, tu vi nội tình.

- Lực lượng linh hồn, tinh thần ý cảnh của ta cũng hoàn toàn đạt tới cấp bậc Tôn giả, duy nhất thiếu khuyết chính là tăng trưởng về mặt tu vi!

Trong lòng Triệu Phong máy động.

Tác dụng hấp dẫn của Hải Kình Tâm Tủy Huyết đối với hắn, thật sự quá lớn!

Vật ấy chính là thích hợp với hắn!

- Giảm tốc độ lại một chút đi!

Trong lòng Triệu Phong có quyết định, lập tức hạ đạt mệnh lệnh.

Nếu như Hư Không Hải Thiên Chu phi hành quá nhanh, vài đầu Hư Không Hải Kình phía sau sớm hay muộn gì cũng sẽ bị bỏ xa.

Lâu Lan Chỉ Thủy chấp hành mệnh lệnh.

Nàng hiểu được ý tứ của Triệu Phong, phi thường cẩn thận, thích hợp giảm chậm lại tốc độ phi hành của hải thuyền.

Lúc này, còn có bốn, năm đầu Hư Không Hải Kình gắt gao bám theo Hư Không Hải Thuyền.

- Chỉ cần thoát khỏi hai ba đầu nữa, còn lại một hai đầu, là có thể xuống tay rồi!

Triệu Phong phóng thích linh thức, quan sát phía sau.

Từ sau khi lần trước cảm giác được nguy cơ, hiện tại Triệu Phong ngay cả Thần Linh Nhãn cơ bản thị lực nhìn thấu triệt, cũng không dám dễ dàng vận dụng, nhiều nhất sử dụng linh thức cảm quan.

Linh thức cảm quan tự nhiên kém xa Thần Linh Nhãn, có khả năng nhìn thấu triệt chưởng khống, nhưng mà một ít Tôn giả, nhiều lắm cũng chỉ là như thế.

Thời gian chậm rãi trôi qua…

Vút...

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên ở trên vụ hải phi hành, cùng vài đầu Hư Không Hải Kình bảo trì một khoảng cách vi diệu.

Nửa canh giờ sau.

- Chủ nhân, vài đầu Hư Không Hải Kình này dường như có trí tuệ nhất định, bảo trì khoảng cách lẫn nhau, cũng không chịu tách ra!

Lâu Lan Chỉ Thủy nói.

Sắc mặt Triệu Phong khẽ ngưng trọng, một màn này, hắn tự nhiên cũng thấy được.

Một đầu Hư Không Hải Kình trưởng thành, hắn và Khô Lâu Đường chủ liên thủ cũng có thể chiến thắng, nếu là hai đầu, thì lại có chút quá sức rồi.

Bốn, năm đầu Hư Không Hải Kình, cho dù là cường giả Đại Đan Nguyên Cảnh đích thân tới, cũng phải tránh lui mấy bước.

Đúng lúc này…

- Ục…

Trong hải dương phụ cận, sóng vỗ mênh mông, đột nhiên truyền đến một cỗ thanh âm trầm thấp kinh thiên động địa.

- Thanh âm gì vậy?

Đám thuyền viên trong Hư Không Hải Thuyền, khí huyết dâng trào, cơ hồ đứng thẳng không nổi.

- Ân?

Trong lòng Triệu Phong nhảy dựng, thân thể trầm trọng, hô hấp nặng nề, cảm thấy một tia cảm giác nguy cơ mạnh mẽ.

Bồng oanh!

Hắn vừa mới chuẩn bị sử dụng linh thức quan sát, trong hải dương phía dưới, một cột sóng lớn phóng thẳng cửu thiên, truyền đến một cỗ áp lực mạnh mẽ không thể chống cự.

- Không tốt! Chạy mau!

Linh thức của Triệu Phong bắt giữ được trong sóng nước ngập trời đột nhiên xuất hiện một cái cự ảnh hôi lam sắc khổng lồ kinh khủng, gần phần đầu lộ ra một bộ phận, chính là một cái miệng rộng như hắc động, liền có thể nuốt hết cả một ngọn núi nhỏ.

Trong hải thuyền, đám thuyền viên kinh hãi khiếp vía, có loại cảm giác hít thở không thông.

- A…

Một cỗ khí tức sinh vật hải dương khổng lồ, khiến cho nguyên khí khu vực một phương thiên địa phụ cận giống như xoáy nước hội tụ, hình thành một cái đại thế ngập trời.

Vút...

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên cật lực phi hành, cự ảnh hôi lam sắc bên dưới mở ra miệng lớn, mạnh mẽ hít một cái, sản sinh một cái quang toàn hơi nước đường kính nửa dặm!

Lực hấp xả khủng bố, khiến cho tốc độ Thuyền Lam Lôi Hải Thiên giảm mạnh.

Phành...

Cự ảnh hôi lam sắc kia hoàn toàn bay ra khỏi hải dương, hình thể khổng lồ, chiều dài đến gần mười dặm, là một đầu Hư Không Hải Kình càng to lớn hơn.

- Hít…

Đám thuyền viên hít mạnh một ngụm lãnh khí. Lâu Lan Chỉ Thủy trừng mắt há miệng, hoàn toàn trợn tròn mắt.

Trước mặt cỗ đại thế ngập trời vô cùng to lớn kia, Thuyền Lam Lôi Hải Thiên căn bản không có lực phản kháng, từng chút một bị Hư Không Hải Kình to lớn há miệng nuốt chửng.

- A!

Trong Hư Không Hải Thuyền, mọi người đều thét lên một trận.

Tầm nhìn mọi người dần dần bị một mảnh hôn ám tối đen như mực thay thế.

Thình thịch! Phành phành phành...

Hư Không Hải Thuyền tiến vào trong cơ thể Hư Không Cự Hải Kình, va chạm lăn lông lốc một trận.

Mọi người trong thuyền, cả đám đều té ngã xiên xiên xẹo xẹo.

Chỉ có Triệu Phong là đứng lặng tại chỗ, ánh mắt bình tĩnh, lóe ra vẻ suy tư.

Sau khi hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, khí lực, huyết mạch của Triệu Phong có sự thuế biến tẩy luyện nhất định, cũng cường đại hơn trước rất nhiều, chỉ luận thể chất, đã là có thể so với Tôn giả Đan Nguyên Cảnh!

Cho nên dưới tình huống như thế này, hắn còn có thể duy trì ổn định cân bằng.

- Đầu Hư Không Cự Hải Kình này, so với hải kình trưởng thành bình thường, mạnh hơn không chỉ mấy lần! Cấp bậc ít nhất là Đại Đan Nguyên Cảnh, thể phách sinh mệnh, chẳng biết mạnh hơn bao nhiêu lần, chỉ sợ đã là tiếp cận cấp bậc Hư Thần Cảnh rồi!

Linh thức của Triệu Phong quan sát bốn phía.

Luận hình thể, đầu Hư Không Cự Hải Kình này so sánh với đám Hư Không Hải Kình lúc trước lớn hơn không chỉ gấp đôi!

- Đây chỉ sợ là một con đầu mục của quần tộc Hư Không Hải Kình!

Lâu Lan Chỉ Thủy mỉm cười chua xót.

Triệu Phong quan sát thật lâu sau, sắc mặt dần dần ngưng trọng.

Đầu Hư Không Cự Hải Kình này, chiến lực uy hiếp tuyệt đối vượt qua Hồ Tác Vương, Bát Hoang Tôn Chủ lúc trước.

- Hình thể hải kình rất khổng lồ, cho dù ta thi triển Hư Không Đồng Trảm cũng xa xa không uy hiếp đến được điểm yếu hại của nó!

Trong lòng Triệu Phong trầm trọng.

Ví dụ như nói, đầu Hư Không Cự Hải Kình này, bộ vị trái tim của nó so với một căn phòng ốc bình thường còn lớn hơn rất nhiều, có thể so sánh với một cái cung điện lầu các!

Mà Hư Không Đồng Trảm của Triệu Phong, về bản chất chính là Thanh Mâu Phong Trảm dài ba thước tiến hành hư không na di mà thôi. Nếu như là vật chất hoặc năng lượng thể tích quá lớn, Triệu Phong căn bản không thể hư không na di được.

Dài ba thước!

Đối với Hư Không Cự Hải Kình thể phách sinh mệnh khổng lồ mà nói, loại trình độ công kích này chỉ giống như ngón tay bị cắt rách da một chút mà thôi.

Hư Không Đồng Trảm, hiện tại chính là huyết mạch đồng thuật cực mạnh của Triệu Phong, có thể miễu sát đại bộ phận cường giả cấp bậc Đan Nguyên Cảnh.

Nhưng thế gian không có chiến kỹ nào hoàn mỹ vô địch tuyệt đối.

Hư Không Cự Hải Kình, ở một trình độ nhất định chính là khắc chế Hư Không Đồng Trảm, đồng thời cũng khắc chế đại bộ phận các loại bí thuật công kích đơn thể.

Trong lúc nhất thời, Triệu Phong lâm vào suy tư ngắn ngủi.

Ục ục ục…

Hư Không Hải Thuyền chuyển động một trận, rơi vào trong một cái không gian chất lỏng nhầy nhụa.

- Không tốt! Đó là dịch tiêu hóa của Hư Không Hải Kình!

Lâu Lan Chỉ Thủy hô nhỏ một tiếng.

- Dịch tiêu hóa?

Linh thức của Triệu Phong vừa mới tìm hiểu, liền cảm thấy một luồng lực lường ăn mòn rất mạnh truyền đến.

Luồng lực lượng ăn mòn kia, cường giả cấp bậc Chân Chủ Cấp dính phải một chút, trong khoảnh khắc sẽ bị phân giải tiêu hóa sạch sẽ.

- Loại sinh vật hải dương Hư Không Hải Kình này, đại đa số đều là thông qua nuốt sống đại lượng Yêu thú cùng nhân loại, thậm chí thôn phệ cả một chiếc hải thuyền, ở trong cơ thể tiến hành tiêu hóa!

Một gã lão thuyền viên nói.

Chất lỏng nhầy nhụa kia, đem cả Hư Không Hải Thuyền bao vây lại.

Đám thuyền viên Lâu Lan Chỉ Thủy, làm ra đủ loại cố gắng, cũng đều không thể nhúc nhích.

Chất lỏng nhầy nhụa kia, còn len lỏi thật lên trên thân của Hư Không Hải Thuyền, thậm chí có hiệu quả phong hóa nhất định.

- Chủ nhân, chúng ta phải làm gì đây?

Lâu Lan Chỉ Thủy lục thần vô chủ, mặt mày thất sắc.

Sắc mặt Triệu Phong trầm tĩnh, khoát tay đem Khô Lâu Đường chủ xuất ra. Mọi người cùng nhau thương thảo phỏng đoán.

Dù sao, Triệu Phong đối với Hư Không Hải Kình cùng với bản thân Hư Không Hải, thiếu khuyết một ít hiểu biết thường thức.

- Hải thuyền có thể kiên trì được bao lâu?

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong lần đầu tiên nhìn thấu triệt, liền phát hiện Thuyền Lam Lôi Hải Thiên có dấu hiệu bị chậm rãi ăn mòn tiêu hóa.

- Vật liệu chế tạo Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, đến từ Hư Không Hải Dương, có tính chống xói mòn rất mạnh, về mặt phòng ngự cũng có thể trong thời gian ngắn chống cự Tôn giả bình thường!

- Chẳng qua dịch nhờn tiêu hóa của Hư Không Hải Kình này, cũng tuyệt đối bất phàm a!

- …

Mọi người bắt đầu thảo luận.

Cuối cùng, mọi người cho ra một cái kết luận:

- Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, nhiều nhất có thể kiên trì được một tháng!

- Nếu có sung túc Nguyên tinh thạch, trường kỳ khởi động Trận pháp Phòng ngự, thời gian có thể đạt tới chừng hơn hai ba tháng!

Đám thuyền viên, đều bắt đầu bận rộn hành động.

Rất nhanh, ngoại tầng Thuyền Lam Lôi Hải Thiên nổi lên một tầng quang màng hôi lam sắc, nhằm ngăn cản chất nhầy trong không gian tiêu hóa.

- Thuyền trưởng, lực lượng chất nhầy kia quá mạnh mẽ, trận pháp tiêu hao rất nhanh. Cái này chỉ sợ sẽ cần phải tiêu hao đại lượng Nguyên tinh thạch mới được!

Lâu Lan Chỉ Thủy gấp giọng nói.

- Yên tâm! Trước ổn định thế cục rồi hãy nói sau!

Thanh âm Triệu Phong trấn định, không có một tia gợn sóng.

Lần này hắn từ trong trong Di tích Tử Thánh đi ra, mang theo đại lượng tài nguyên trân quý, kể cả một ít tinh thạch cực kỳ trân quý ra ngoài.

Ục ục ục…

Hư Không Cự Hải Kình nuốt chửng hải thuyền, tiến vào trong biển sâu, những nơi nó đi qua, cái miệng lớn tối om như hắc động kia, không một chút cố kỵ, nuốt đi hết phần đông các sinh vật hải dương.

Trong phiến hải dương này, Hư Không Hải Kình là một trong những tồn tại đứng đầu của chuỗi thức ăn.

- Chủ nhân, lấy thể chất của ta, chỉ có năm sáu thành nắm chắc có thể đột phá không gian chất nhầy này. Về phần có chạy thoát được hay không, thì lại không thể đoán trước!

Khô Lâu Đường chủ nói.

Trong lòng Triệu Phong thở dài, thân thể Khô Lâu Đường chủ là do cốt cách cấu thành, trong số mọi người chính là mạnh nhất, hơn nữa còn có khả năng kháng ăn mòn rất cường đại.

Ngay cả hắn cũng đều không nắm chắc quá lớn, những người khác càng khó có thể chính diện bỏ chạy.

Nửa canh giờ, đầu Hư Không Cự Hải Kình này đã tiến vào trong biển sâu.

Ào ào! Ầm ầm..

Trong biển sâu, sóng nước quay cuồng, thanh thế kinh thiên.

Khu vực phụ cận đột nhiên chợt hiện từng cỗ từng cỗ khí tức sinh vật hải dương khổng lồ, số lượng Hư Không Hải Kình không ngừng tăng trưởng lên.

Hơn mười đầu… Mấy chục đầu… Trên một trăm đầu Hư Không Hải Kình!

- Chúng ta hình như đã tiến nhập vào quần tộc Hư Không Hải Kình rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.