Chương trước
Chương sau
Đề cập tới những trân linh quý hiếm trên người Tham Thiên Thụ Yêu. Ngay cả thiên tài Chân Chủ cấp có một không hai như Diệp Yên Vũ cũng sinh lòng chờ mong với nó.

“Mộc Linh tinh phách” và “Thụ Yêu Tinh Quả” đều là những thứ trân quý nhất trên người Tham Thiên Thụ Yêu. Đối với Tôn Giả Đan Nguyên cảnh cũng có lợi ích nhất định.

Nhất là Mộc Linh tinh phách, nó chính là “Tinh phách chi tâm” trên người Đại Thụ Yêu, có tác dụng tầm bổ đối với tâm hồn của Tôn Giả, mà đối với Chân Linh cảnh lại càng có hiệu quả thăng hoa nhảy vọt.

- Nếu như ta đạt được “Mộc Linh tinh phách”. Lực lượng tâm hồn ít nhất có thể lột xác đến Chân Chủ cấp cực hạn, cảnh giới tinh thần, thậm chí chạm tới cấp bậc Tôn Giả, đến lúc đó, dựa vào huyết mạch đồng tử của ta, chẳng phải có thể hoành hành bễ nghễ trong Di tích Tử Thánh hay sao?

Trái tim Triệu Phong đột nhiên đập mạnh.

Nhưng nghĩ lại, hắn cảm thấy chuyện này không thực tế lắm.

Ba phe trận doanh có nhiều cường giả như vậy, cho dù liên thủ cũng chưa chắc đánh thắng được Tham Thiên Thụ Yêu.

Cho dù miễn cưỡng giết chết Tham Thiên Thụ Yêu, Triệu Phong cũng khó thu được “Mộc Linh tinh phách”.

Lui một bước mà nói.

Cho dù Triệu Phong có đạt được Mộc Linh tinh phách”, nhưng không mất nửa năm thì cũng khó có thể hoàn toàn hấp thụ hiệu quả lực lượng của “Mộc Linh tinh phách”, đến khi đó, Di tích Tử Thánh cũng đóng lại từ lâu rồi.

Hơn nữa, nếu vật này rơi vào trong tay cường giả dưới Đan Nguyên cảnh, vậy thì quả thật có chút lãng phí, ít nhất phải là Nửa bước Đan Nguyên cảnh thì mới có thể chính thức chuyển hóa lợi ích của nó.

- Ngược lại, Tinh quả kia càng tốt hơn, không những có thể cứu mạng chữa thương mà còn có thể xúc tiến thân thể lột xác, tu vi đại phóng. Quả thực là sự kết hợp giữa “Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo” và “Huyết Lưu Quả”.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong, từ xa quan sát, phát hiện trên người Tham Thiên Thụ Yêu, có năm sáu “Thụ Yêu Tinh Quả” đã thành hình.

Nếu chỉ xét một loại hiệu quả, vậy thì Thụ Yêu Tinh Quả không bằng Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo hay Huyết Lưu Quả, thế nhưng nó lại có đủ hai loại hiệu quả, lại rất dễ dàng hấp thu, không có dược hiệu bá đạo như Huyết Lưu Quả.

Chẳng qua.

Trên Tham Thiên Thụ Yêu, chỉ có năm sáu “Thụ Yêu Tinh Quả” đã thành hình.

Mà thiên tài của ba phe trận doanh, nhân số lại đến ba bốn mươi người, chỉ riêng “Chân Chủ cấp” cũng đã có đến sáu vị.

Tính bình quân thì mỗi vị Chân Chủ cấp chỉ có thể được chia một quả. Còn nếu thành công chém giết Thụ Yêu, Chân Chủ cấp có thực lực mạnh mẽ thậm chí còn có thể được chia cho hai quả.

Vù vù...

Diệp Yên Vũ và Triệu Phong rất nhanh chạy tới vị trí cách Tham Thiên Thụ Yêu chừng bốn năm dặm.

Grào...

Tham Thiệu Thụ Yêu gào thét trầm thấp, khí tức màu xanh nhạt hoàn toàn bao phủ cả phương viên bốn năm dặm.

Chỉ trong thoáng chốc, vạn vật đã bị một tầng lục trạch nhuốm đầy, cây rừng bừng bừng sức sống tỏa ra một màu xanh ngắt sinh cơ.

Thế nhưng những sinh linh khác tiến vào trong đó, lại giống như gặp phải dịch thể ăn mòn, có cảm giác nóng bỏng như nham thạch thiêu đốt.

Khí tức màu xanh nhạt kia, đối với những cây rừng phụ cận, chính là thuốc bổ, nhưng đối với những sinh linh khác, lại là độc dược đòi mạng

Triệu Phong chỉ mới bước vào bên ngoài, liền cảm thấy huyết nhục cơ thể mình bị ăn mòn, khí huyết sinh mệnh trong cơ thể cũng mơ hồ bị tiêu hao.

- Đại Thụ Yêu thật đáng sợ, e rằng Chân Chủ cấp còn chưa chính thức đến gần thì đã bị thối rữa mà chết.

Triệu Phong phát hiện mình đã đánh giá thấp sự khủng bố của Tham Thiên Thụ Yêu.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Triệu Phong lấy ra Tam Hoa Bảo Liên, cánh hoa tươi đẹp nỡ rộ, sau đó hắn đứng trong bảo liên, phá không phi hành.

- Ổ?

Triệu Phong phát hiện, khả năng kháng cự của Tam Hoa Bảo Liên đối với khí tức xanh nhạt này tương đối mạnh mẽ.

Thì ra.

Chất liệu của Tam Hoa Bảo Liên, phần lớn đều dùng tài liệu cây cỏ, hơn nữa còn có thể phóng thích ra ba loại kỳ hương cường đại.

Cho nên, Tam Hoa Bảo Liên có khả năng chống lại khí tức ăn mòn của thảo mộc, thậm chí trình độ kháng cự cũng tương đối “dễ dàng”.

Diệp Yên Vũ có chút kinh dị nhìn thoáng qua, nàng cũng không mượn nhờ ngoại vật, vẫn có thể nhẹ nhàng ứng phó được tầng khí tức xanh nhạt này.

Bên ngoài cơ thể nàng nổi lên một tầng ánh trăng trong suốt, u thanh đạm nhã, giống như Tiên Tử dưới ánh trăng, thánh khiết không tỳ vết, khiến người khác cảm thấy tự ti mặc cảm.

Những độc khí cỏ cây vừa tiếp cận Diệp Yên Vũ, lập tức bị ánh trăng trong suốt tinh lọc, bốc hơi, không nhiễm chút bụi trần.

- Không hổ là tu vi Chân Chủ cấp đại thành. Trong lòng Triệu Phong thầm cảm khái.

Cảnh giới tinh thần của hắn và Diệp Yên Vũ chênh lệch không lớn, thế nhưng tu vi lại kém tới hai cấp độ.

Bởi vậy, Diệp Yên Vũ không cần mượn nhờ bất kỳ ngoại vật nào, vẫn có thể nhẹ nhàng xâm nhập vào cấm khu của Tham Thiên Thụ Yêu.

- Mọi người cẩn thận, không nên tới quá gần phạm vi cành cây của Thụ Yêu.

- Tận lực hấp dẫn sự chú ý của Thụ Yêu, không nên hạ xuống đất.

- Nguyệt Ma Điện dùng lực lượng Huyết đạo ăn mòn bộ rễ của Thụ Yêu.

Lúc Diệp Yên Vũ và Triệu Phong đuổi tới, hai đại trận doanh của Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung đều đang bày bố thế cục đối phó với Tham Thiên Thụ Yêu.

Trong phương viên một dặm, tất cả mục tiêu đều nằm trong phạm vi công kích của Tham Thiên Thụ Yêu, lúc này trên mặt đất đã lưu lại bốn năm cỗ thi thể thiên tài của hai đại trận doanh rồi.

- Diệp sư muội, cuối cùng muội cũng đến rồi.

Đám người Vũ Lạc của Tịnh Nguyệt Linh Tông đều hội họp với Diệp Yên Vũ.

Lúc Vũ Lạc nhìn thấy Triệu Phong, chợt khẽ nhíu mày, thầm nói:

- Mang cái gánh nặng này tới đây làm gì?

Bên phía Tịnh Nguyệt Linh Tông, hai đại Chân Chủ cấp và bảy tám tên đệ tử tập hợp một chỗ.

Mọi người vừa đến, tự nhiên khiến cho hai phe Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung chú ý, vì vậy bọn họ cũng không vội phát động công kích.

- Diệp sư tỷ, Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung đã thử phát động công kích, nhưng cuối cùng vẫn thất bại...

Một thiếu nữ nói qua một lượt về tình huống lúc trước.

Triệu Phong một mặt nghe kể lại, một mặt mở ra Thần Linh nhãn, thăm dò tình huống của Tham Thiên Thụ Yêu.

Đầu tiên.

Bộ rễ của Tham Thiên Thụ Yêu rất phát đạt, phương viên vài dặm dưới đất đều nằm trong phạm vi công kích của bộ rễ.

Bởi vậy, phụ cận mặt đất, mọi người không thể đứng gần, nếu không sẽ bị bộ rễ dễ dàng cuốn lấy, trở thành chất dinh dưỡng cho Thụ Yêu.

Tiếp đó.

Không thể tới quá gần Tham Thiên Thụ Yêu.

Cành cây của Thụ Yêu vừa to vừa dài, lực lớn vô cùng, nếu bị chính diện đánh trúng, Chân Chủ cấp cũng mất nửa cái mạng, trừ phi là Chân Chủ cấp sở trường về Luyện Thể.

Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung lúc này vẫn đang áp dụng chiến lược “Không chiến”.

Thiên tài của Hắc Nhai Cung tạo ra một trận quỷ vụ, toàn bộ thiên tài tham chiến đều cố gắng phiêu phù bên trong luồng quỷ vụ này, nhận được sự yểm hộ, đồng thời bao vây, phát động công kích với Tham Thiên Thụ Yêu.

- Diệp Yên Vũ, các ngươi tới đúng lúc lắm, ba phe chúng ta liên thủ mới có cơ hội chiến thắng Đại Thụ Yêu này.

Một thanh âm thiếu nữ đáng yêu tới tận xương vang lên, như từ trong mộng cảnh, nhẹ nhàng vang vọng

Không ít nam đệ tử ở đây đều cảm thấy tâm thần rung động thanh âm kia phảng phất như có thể khiến xương cốt con người mềm nhũn, khiến cho bọn họ quên hết thảy mọi thứ.

Chỉ thấy bên phía Nguyệt Ma Điện, có một thiếu nữ tuyệt mị đang phiêu phù, tại mi tâm có một ấn ký trăng khuyết u ám, mái tóc màu tím bay phất phới, như Tinh Linh trong gió.

Cô gái này một thân váy hồng lộ ra đôi chân mềm mại thanh tú như tuyết trắng bờ vai hồng hào lấp lánh cũng nữa lộ trong không khí, vừa gợi cảm vừa hào phóng mỗi nụ cười hay một cái nhíu mày của nàng đều tràn ngập một loại ma lực trí mạng giống như không cốc u liên.

Thiếu nữ này, có thể nói là tuyệt đại phương hoa, trên người lộ ra đủ loại thần bí, tà dị, kỳ lạ, rất dễ khiến người khác liên tưởng tới những cái tên như “Yêu nữ”, “Ma nữ”...

Triệu Phong không cần hỏi cũng biết nàng ta chính là đệ nhất thiên tài của Nguyệt Ma Điện - Trang Quán Nhi.

Hơn nữa, nàng ta không phải tu Huyết Nguyệt Ma Đạo, mà là Ma Đạo thuần khiết - Nguyệt Ma Lực.

Nguyệt Ma Lực của nàng có thể nói là khắc chế lẫn nhau với Tịnh Nguyệt Lực của Diệp Yên Vũ.

Khí chất trên người hai nữ tử này cũng hoàn toàn trái ngược.

Khi Trang Quán Nhi lên tiếng, trong âm thanh ẩn chứa một loại ma lực tinh thần thần bí khó lường, dẫn dắt tâm linh người khác, đặc biệt là những nam đệ tử, thoáng lâm vào kinh diễm trong chốc lát, phảng phất như lạc vào mộng cảnh, không thể tự kìm chế.

Bên phía Tịnh Nguyệt Linh Tông phần lớn người đều trúng chiêu, ngay cả Vũ Lạc tu vi Chân Chủ cấp cũng thoáng thất thần trong chớp mắt.

- Hừ!

Diệp Yên Vũ hừ lạnh một tiếng, âm thanh nghiêm trang như âm thanh thiên nhiên vang lên, phá vỡ ma lực tinh thần quỷ dị kia.

Một vài nam đệ tử vừa mới tỉnh lại từ trong mộng cảnh, vẻ mặt thoáng hồng

Thanh âm của Trang Quặn Nhi vừa rồi, hiển lộ tự thái mỹ nhân, thậm chí mỗi một cái nhíu mày hay nụ cười cũng đều ẩn chứa ma lực tinh thần không thể hình dung không phải là mị hoặc bình thường

Trong khoảnh khắc đó, tâm tình dục vọng của mọi người đều bị khơi dậy.

Ngay cả Vũ Lạc tu vi Chân Chủ cấp cũng bị ảnh hưởng, từ đó có thể thấy được thực lực của Trang Quán Nhi như thế nào.

Ở đây, chỉ có Diệp Yên Vũ và Triệu Phong là không bị ảnh hưởng.

Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi cân sức ngang tài, không phân trên dưới, là nhân vật cùng cấp độ, tự nhiên không bị ảnh hưởng.

Thế nhưng không ngờ Triệu Phong ngay cả một tia ảnh hưởng cũng không có.

Trên mặt hắn không biểu tình, lộ vẻ chất phác, dường như hồng nhan trước mặt chẳng khác gì một đống xương trắng

Trang Quán Nhi có chút giật mình, không khỏi liếc nhìn Triệu Phong

Ngay cả Chân Chủ cấp cũng không ngăn cản được “Thiên Ma mị âm” của nàng vậy mà tên tiểu tử Chân Huyền cấp này lại bình yên vô sự.

Diệp Yên Vũ không khỏi liếc nhìn Triệu Phong với vẻ tán thưởng

Thấy đệ tử cùng cấp như Vũ Lạc bị Trang Quán Nhi vốn đối đầu mê hoặc, lộ vẻ si mê không thể tự kìm chế, trong lòng Diệp Yên Vũ không khỏi tức giận.

Ngược lại, không ngờ rằng Triệu Phong có thể giúp nàng lấy lại thể diện, với tu vi Chân Huyền cấp lại bỏ qua “Thiên Ma mị âm” của Trang Quán Nhi, điều này đối với Ma nữ kia quả thật là một loại đả kích không nhỏ.

- Nàng ta tham tu công pháp Ma đạo, đồng thời còn am hiểu bí thuật tinh thần.

Triệu Phong nhàn nhạt liếc nhìn Trang Quán Nhi với vẻ thăm dò, cũng không tự tiện vận dụng Thần Linh nhãn, tránh bị đối phương phát hiện chi tiết.

- Tiểu đệ đệ thật đáng yêu, ngươi tên là gì? Mái tóc thật đẹp, huyết mạch đồng tử của ngươi cũng rất kỳ lạ...

Trang Quán Nhi mỉm cười hì hì.

Triệu Phong không ngờ có thể bỏ qua “Thiên Ma mị âm” của nàng, điều này khiến cho Trang Quán Nhi cảm thấy rất không cam lòng, thầm nghĩ, có lẽ thiếu niên này còn nhỏ tuổi, cho nên vẫn “ngây thơ không biết gì”.

Nhưng cho dù là thiếu niên chỉ mới mười bảy tuổi đi nữa, giai đoạn này, hắn cũng phải biết “chút gì đó” mới đúng

Triệu Phong vẫn im lặng không nói, không muốn có quan hệ gì với Ma nữ Trang Quán Nhi này, như vậy sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái.

Hắn có quan hệ với Diệp Yên Vũ là đã vô cùng mạo hiểm rồi, nếu như lại thêm một Ma nữ cùng cấp, vậy thì hậu quả càng khó mà tưởng tượng nổi.

- Hừ, bộ dạng lạnh lùng này là không để ý đến người ta sao?

Trang Quán Nhi làm nũng dường như lại phát động “Thiên Ma mị âm”.

Lần này, trọng điểm là nhằm vào Triệu Phong thế nhưng những đệ tử của Tịnh Nguyệt Linh Tông lại một hồi thất hồn lạc phách.

Mà Triệu Phong lại một lần nữa không đếm xỉa đến nàng

Trong lòng Trạng Quán Nhi thầm khiếp sợ, nhưng cũng không thể làm gì được, chuyện trọng yếu trước mắt là phải đạt thành hiệp nghị với Diệp Yên Vũ, cùng nhau đối phó với Tham Thiên Thụ Yêu.

Triệu Phong thờ ơ đứng nguyên tại chỗ, đột nhiên phát hiện Trang Quán Nhi liếc mắt nhìn hắn một cái thật sâu, dường như muốn ghi nhớ kỹ Triệu Phong

Vũ Lạc ở bên cạnh có chút tức giận oán hận.

Vừa rồi hắn bị “Thiên Ma mị âm” của Trang Quán Nhi ảnh hưởng, có chút thất thố, không ngờ lại mất sạch thể diện trước mặt Diệp Tiên Tử.

Nếu như toàn bộ nam đệ tử cũng như vậy thì hắn còn đỡ.

Trùng hợp là, bỗng nhiên xuất hiện một tên thiếu niên chất phác như Triệu Phong tiểu tử Chân Huyền cấp này, tu vi thấp hơn hắn rất nhiều, vậy mà lại hai lần bỏ qua “Thiên Ma mị âm” của Trang Quán Nhi.

Dưới tình huống như vậy, còn không phải nói ro định lực của Vũ Lạc chưa đủ, không kháng cự được mỹ sắc hay sao?

Nhất thời, Vũ Lạc khẽ sầm mặt, sắc.. Mặt có chút phát đen, hận Triệu Phong đến ngứa răng.

- Tiểu tử này từ trước đến giờ vẫn dính một chỗ với Diệp Yên Vũ, xem ra rất được Diệp sư muội thưởng thức. Hừ, không ngờ lần này hắn lại hại ta mất mặt trước Diệp sư muội, đợi lát nữa đại chiến với Thụ Yêu, nếu như có thể âm thầm động tay chân, nhất định phải khiến hắn chết không có chỗ chôn...

Sắc mặt Vũ Lạc trở nên âm tình bất định.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.