Sau một hồi tiếng thét chói tai chói tai dồn dập vang lên, thế giới rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, Nhã Kỳ thở phào nhẹ nhõm. Cô tưởng rằng vậy là chấm dứt nhưng không bao lâu phía cách vách giọng phụ nữ lại vang lên lần nữa, ư ư a a, tiếng kêu của cô ta rất lớn. Mỗi tiếng kêu đều rất chói tai như xông thẳng vào màng nhĩ người nghe.
Mặt Nhã Kỳ đỏ bừng, cô cảm thấy rất lúng túng. Lúc đầu, cô còn có thể bịt tai lại không nghe nhưng lúc này cách vách người phụ nữ đó đã nói năng lộn xộn, nói những điều hết sức xấu hổ làm người nghe đỏ mặt tim đập không ngừng.
Hà Thích liền tới ngồi cạnh cô dường như anh không hề bị tiếng kêu đó ảnh hưởng. Cô cố gắng nhẫn nhịn xiết chặt tay khiến cho lòng bàn tay đỏ bừng. Sau khi ngồi cạnh cô, Hà Thích chậm rãi nói: "Sức lực của hai người kia thật bền."
Nhã Kỳ không thể thốt ra được câu nào, nhanh chóng đứng lên chạy ra cửa mà không dám nhìn anh: "Em về phòng đây." Hà Thích đứng lên, biểu cảm trên mặt rất kỳ lạ, trầm ngâm nói: "Anh tiễn em."
Anh tiễn cô đến cửa nhưng không nỡ thả con thỏ trắng là cô về phòng, tay anh quấn chặt eo cô, một lần nữa anh lại hôn cô. Hôn được một nửa thì Hà Thích cảm thấy có không ổn. Anh buông cô ra, hai người cùng nhìn nhau, trong mắt anh như có ngọn lửa đang rực cháy. Tiếp đó, anh đẩy cô ra ngoài rồi nặng nề đóng cửa lại.
Nhã Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-ngot/2503291/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.