Chỉ là cái cảm giác này rất lạ đối với cô Linh Hoa bất chợt đôi mắt hoe hoe đỏ. Gương mặt miếu máo cố gắng kiềm lại giọt nước đang trú ngụ ở mi mắt kia. Nhưng có lẽ mọi thứ đều vô ít, Linh Hoa vô thức khóc nức lên từng hồi. Dáng vẻ này khiến anh cũng có chút bất ngờ, nhanh chóng dùng tay đẩy nhẹ người cô về phía mình. Vuốt ve lưng của cô nhẹ nhàng, giọng nói cũng thay đổi.
"Ngoan, tôi hiểu"
"Em cứ khóc như này, làm tôi lúng túng thật đấy"
Dáng vẻ của người đàn ông 30 tuổi đầu lúng túng vỗ về cô gái nhỏ của mình thật khiến người khác mắc cười. Vị tài xế kia tò mò nhìn qua gương chiếu thấy khung cảnh khó xử kia trong đầu không mấy suy nghĩ.
Rõ là ông chủ có vẻ không giỏi về chuyện dỗ phụ nữ nhỉ, nhưng cũng đúng, làm việc cũng gần 5 năm nhưng bản thân chẳng bao giờ nhìn thấy ông chủ ở cạnh người phụ nữ nào gần đến vậy.
Cứ như thế, Linh Hoa đã khóc ướt một mảng vai áo của anh. Khuôn mặt ướt đẫm nước mắt cứ như vậy dụi dụi vào.
Huế Minh vừa vỗ về Linh Hoa vừa suy nghĩ trong lòng, cái tin của bài báo mới nhất mà đám phóng viên kia đuổi theo cô. Chắc chắn có liên quan đến cô ta.
Nhưng vấn đề nan giải mà anh cần giải quyết bây giờ là làm sao có thể dỗ cho Linh Hoa nín. Chẳng lẽ anh cứ phải bất lực nhìn cô khóc như vậy sao, chẳng ra dáng một người đàn ông chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3650476/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.