Câu nói của của Tuệ Nghi khiến Minh Nghi có chút dừng lại, có phải lẽ vừa rồi vì nôn nóng muốn thấy kết quả của tên làm hại em gái của mình nên khi nãy sự việc xảy ra như vậy khiến bản thân cô có chút nghi ngờ về năng lực làm việc của Linh Hoa.
Một bên khác, sau khi rời khỏi khán phòng đầy sự bàn tán của tất cả mọi người, Linh Hoa nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh, cô cố gắng giữ bình tĩnh cảm xúc của chính mình. Nhìn vào gương đôi mắt chính là thứ không thể giấu được nhất. Nó bắt đầu hoe hoe đỏ, một vài gần mắt đỏ xuất hiện. Bàn tay trở nên kh kiểm soát được bất giác run lên từng hồi.
Thật ra những điều này nó đã xuất hiện từ rất lâu kể từ sau sự việc năm đó, mỗi khi đọc lại những tài liệu cũ, coi lại hình ảnh trong quá khứ. Những cảm xúc biểu hiện ấy luôn xuất hiện trong cô.
Trong lúc Linh Hoa dùng làn nước lạnh vỗ vào mặt mình sau những điều căng thẳng trên. Vị luật sư lớn tuổi khi nãy bà ấy từ trong bước ra mở chiếc vòi nước bên cạnh lên tiếng.
"Có vẻ như hôm nay tôi đã đánh giá cao vị luật sư trẻ cô rồi"
Linh Hoa vẫn là sự im lặng không hồi đáp bà ấy, được nước lấn tới bà ấy tiếp tục lên tiếng.
"Từ Linh Hoa, tên của cô rất quen"
"Có vẻ như sự nổi tiếng của giới đồn đại này lại không mấy là sự thật"
Không đợi bà ta đắt ý lâu cô lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3650306/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.