Khẽ đẩy cửa đi vào trong, cứ ngỡ rằng bà nội đã ngủ nhưng anh nào hay, đi nhẹ nhàng hết mức có thể, bất ngờ giọng nói nhỏ nhẹ của bà nội xuất hiện. Doạ anh một phen hết hồn.
"Quay lại rồi sao, là cháu à Minh Minh"
Huễ Minh vội chỉnh lại chiếc áo của mình nhún vai trả lời.
"Cứ tưởng là...
"Cháu chị đến lấy cái túi giúp cô ấy rồi bọn cháu sẽ xuống nhà bếp"
"Phải chi mà bà có thể ngồi cùng bàn với bọn cháu"
Anh đi đến lấy chiếc túi xách dưới đất gần phía giường của bà anh, giọng nói vẫn nhỏ nhẹ lên tiếng đáp lời anh.
10:24
"Con bé ấy, bà rất thích nhìn dáng vẻ của nó làm ta nhớ đến thời trẻ trước đây của mình..."
Quay lại phía của Linh Hoa, cô đứng đợi ở gần cửa thang máy lúc này đột ngột mở ra. Người bên trong bước ra, là một người phụ nữ còn khá trẻ, ăn mặc rất sang trọng mùi nước hoa đắt đỏ bay thẳng đến khoang mũi của Linh Hoa, khiến cô họ không ngớt.
Cô ta dần quay đầu lại, đưa đôi mắt dò hỏi về phía Linh Hoa.
"Cô là?"
"Hộ lý mới sao?"Linh Hoa nhất thời cứng đờ đưa mặt nhìn phía cô ta có vẻ có sự hiểu lầm gì ở đây rồi. Chưa để cô lên tiếng giải thích, cô ta đã vội khua tay lên tiếng.
"Tôi nghĩ khuôn mặt ngu ngơ này không thể là hộ lý mới được, cô đến đây xin vào làm giúp việc sao, ăn mặc có phải là rất quê mùa không"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3616149/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.