Quay trở về như vẻ thường ngày, tiếng chuông báo thức reo lên, Linh Hoa từ từ mở mắt dậy, bàn tay mò mẫn tìm kiếm.
Cô nhìn vào màn hình điện thoại, mới đây đã sáng rồi, từng nhịp nhoài người ngồi dậy vươn vai. Gấp gọn chiếc chăn to, bước xuống giường đi đến tủ quần áo lựa một đồ công sở.
Vừa nhìn vào gương, Linh Hoa chợt có vài dòng suy nghĩ hiện ra. Dáng vẻ tất bật chuẩn bị cho một ngày làm việc, không lâu nữa cô sẽ chẳng còn được nhìn thấy nó nữa.
Chỉ vì sự yên bình mà bản thân mong muốn để từ bỏ một công việc tâm huyết.
Đi ra phòng khách, cầm lấy chiếc túi để trên kệ kiểm tra lại một số thứ, rồi cô quay người rời khỏi căn hộ đến cơ quan.
Đoạn đường từ nhà đến cơ quan, những tuyến đường quen thuộc, từng góc nhỏ mọi thứ đều gợi cho cô một sự nuối tiếc. Đèn đường bắt đầu phát tín hiệu được đi, cô từ từ đạp ga rời khỏi đó.
Bước vào văn phòng làm việc, lần này khi bước vào ánh mắt từ đồng nghiệp có chút buồn bã nhìn cô. Một người chị đồng nghiệp hay bắt chuyện nhiều với cô kéo tay lại lên tiếng.
“Em chuẩn bị nghỉ rồi sao”
Linh Hoa chợt khẽ gật đầu, người chị đồng nghiệp này tiếp tục lên tiếng.
“Thật buồn, đồng nghiệp chị ngưỡng mộ bỏ chị mà đi rồi”
“Ráng làm nốt đi trưa chị dẫn đi ăn nhá”
Mọi người cũng dần bắt đầu vào công việc, Linh Hoa cũng đã vào bàn làm việc của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3515574/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.