Một khoảng thời gian im ắng trong gian phòng, Linh Hoa nhìn dáng vẻ của Huễ Minh từ nãy đến giờ không rời mắt.
Anh vì sợ cô căng thẳng biết về cái vết thương trước đây nên lần này anh đang thật sự nghiêm túc, không còn trêu chọc nữa. Vẫn giữ yên vị trí để trấn an Linh Hoa.
Nhìn thấy sự bất động lạ thường của Huễ Minh cô chợt có suy nghĩ tào lao trong đầu.
(Tên này hoá đá hả trời)
Huễ Minh lúc này cảm nhận được có lẽ vẫn không thể thay đổi được đành lên tiếng.
“Nếu vậy em ở đây đi, tôi đi thuê phòng khác”
Anh quay lưng định mở cửa phòng bước ra ngoài, Linh Hoa có chút suy nghĩ áy náy lên tiếng.
“Khuya rồi phiền lắm, anh cứ ở trong này đi”
Cô bắt đầu cũng dần thả lỏng cảnh giác, Huễ Minh như mừng thầm trong lòng vui sướng muốn nhảy lên ăn mừng nhưng vẫn giấu trọn cảm xúc không bộc bạch ra.
Cô bắt đầu phân chia việc anh ngủ dưới sàn, rồi nói vô số thứ để phân chia ranh giới. Càng nhìn Linh Hoa như vậy anh ngồi nghe mà liên tục cười mỉm. Ánh mắt si tình dành trọn cho cô.
“Nghe rồi, tôi không ỷ mạnh ăn hiếp em đâu mà lo”
Linh Hoa để chiếc túi cạnh đầu giường rồi cô đứng dậy đi vào phòng vệ sinh khoá cửa lại, vỗ một chút nước lên mặt, cô không biết bản thân suy nghĩ gì mà để cái tên cà chớn kia ở lại nữa.
Nhưng mà suy đi nghĩ lại, hắn ta thật sự từ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3510397/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.