Đến nhà hàng, anh xuống xe mở cửa giúp cô, rồi lên tiếng với cô nhóc ngồi trong.
“Ra đây”
Con bé vừa nhìn mặt anh là có chút e dè không dám đi ra. Linh Hoa bên cạnh thấy vậy hất vào người anh một cái rồi lên tiếng có chút mắng nhẹ.
“Với trẻ con thì anh nên nói chuyện nhỏ nhẹ lại”
“Không thấy con bé sợ anh à”
Nói rồi cô cầm tay từ từ dìu con bé xuống xe, vết thương khi nãy khiến cô bé di chuyển rất khó khăn. Nên Huễ Minh đã chủ động tiến lại bế cô nhóc lên. Không kịp phản ứng gì thêm thì tay còn lại anh đã cơ hội nắm lấy cổ tay của cô.
“Đi thôi”
Cả ba bắt đầu di chuyển dần vào bên trong, lần này cô không phản ứng nữa, cảm giác này.
Cô cũng không còn thắc mắc nữa cứ như thế nhìn Huễ Minh đang dắt mình vào bên trong. Người ngoài nhìn vào đều sẽ nghĩ họ là một gia đình 3 người hạnh phúc.
Nhân viên trong quán đã hướng dẫn cho anh và cô bước vào khu vực dành cho khách đặt bàn riêng từ trước. Anh cẩn thận nhẹ nhàng đặt cô nhóc xuống vì sợ làm cô bé đau.
Anh cũng chủ động gọi món, quay sang nhìn bé con đang có chút rụt rè lên tiếng.
“Con muốn ăn món gì không, trong này có khoai tây chiên này”
Cô khá bất ngờ với sự chỉnh sửa tông giọng của anh, chẳng lẽ là vì sự nhắc nhở khi nãy mà thay đổi sao.
Cô bé cũng khá dễ tính gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-lanh-cho-em/3496017/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.