Trác Vi Lan từ trước đến nay ăn mềm không ăn cứng, dù là ôm vai, hay là Mạc Sương ăn dấm chua vô lý đòi cùng ra mở cửa đều không vấn đề, nhưng lại để ý Mạc Sương đưa hai lựa chọn, đều là lựa chọn nàng không muốn.
Nàng nhướng mày, nghĩ giãy không ra tay Mạc Sương, đành im lặng tỏ thái độ "không chọn".
Thấy nàng không nói gì, Mạc Sương lập tức phát hiện.
"Vi Lan." Mạc Sương giành trước hô một tiếng, biểu cảm suy sụp, chậm rãi rút tay về, cúi đầu chọt chọt đầu ngón tay, còn len lén giương mắt nhìn trộm, đáng thương như trẻ con bị mắng, "Xin lỗi em, tôi rất sốt ruột."
Thình lình nhận được giải thích, bất ngờ không kịp phòng thủ....
Trác Vi Lan lời đến bên miệng thì nghẹn lại, bỗng nhiên thấy mình hơi vô lý, không có cách nào nói gì.
"Chị... làm sao......" Nàng bực đến cười, tức giận vô một cái, "Mới đó đã thành ra cái dạng này!"
Mạc Sương thừa cơ nàng đánh qua, ôm chỗ bị vỗ ui một tiếng, nói dối không nháy mắt, cực kỳ nghiêm trang, "Đau quá."
Trác Vi Lan đương nhiên không tin, đối với Mạc Sương hoàn toàn bó tay, thở dài thỏa hiệp nói, "Cùng nhau thì cùng nhau, nhanh lên, phải lễ phép, đãi khách phải nhiệt tình một chút đó."
Mạc Sương cười gật đầu, vô cùng tự nhiên nắm tay nàng, đi ở đằng trước.
Vì là cấp trên, còn có khi nãy bạn học Mạc 18 tuổi vì một câu không đạo lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-kip-ly-hon-vo-mat-tri-nho/2897605/chuong-16.html