Giám đốc Đoạn bị phát hiện cũng không hề mất tự nhiên: "Vì khứu giác hơi nhạy, có thể dễ ngửi được mùi máu tươi."
Hắn hơi khom lưng lại: "Ngửi thấy suốt một đoạn đường dài, tôi xác thực có chút chịu không nổi. Nếu không thì hiện tại cậu có thể cho tôi một giọt được không?"
Cảnh Tây nhìn hắn, tay giơ ra: "Anh cắn đi."
Đoạn Trì không nghĩ đến cậu có thể thoải mái như vậy.
Hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt, nắm lấy bàn tay trước mặt mình, rũ tầm mắt nhìn vào vết thương mờ nhạt trên ngón tay út, hạ một nụ hôn xuống.
Răng nanh nhô ra, chạm vào làn da mềm mại bên dưới dò xét, đầu lưỡi cong lên, nhanh chóng nuốt xuống vị ngọt thơm ngon.
Cảm giác sung sướиɠ trong phút chốc lấp đầy toàn thân, hô hấp của hắn trở nên căng thẳng, ảo tưởng đè người trước mặt xuống đất thượng làm* bùng nổ trong đầu. Hắn muốn cả hai hòa quyện vào nhau thành một thể, vĩnh viễn không bao giờ tách ra.
*ò í e ò í e ò í e xin lão sói đói thu liễm nội tâm ò í e ò í e ò í e
Nhưng hiện tại chưa đến lúc, không thể hấp tấp nôn nóng đem người dọa chạy.
Hắn rũ mắt xuống, giấu đi khát vọng xâm lược vào bên trong.
Cảnh Tây không thấy đau, chỉ thấy ở miệng vết thương hơi nhột, an ủi chính mình bị một con chó liếʍ liếʍ là được.
Cậu muốn phân phó cho cộng sự nhỏ nhìn thử xem uống một giọt máu như vậy thì kí©h thí©ɧ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-bug-trong-he-liet-van/3516349/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.