Cảnh Tây nhìn nhìn, cười nói: "Không cần, các anh đã gọi những món tôi muốn ăn rồi."
"Ồ, thật à?" Nhân viên nghiên cứu và giám đốc Đoạn là người chung một tộc, thực ra chỉ hỏi cậu cho phải phép mà thôi.
Nếu không phải có giám đốc Đoạn đang ngồi trong phòng, anh cũng sẽ không hỏi thêm, dù gì khi nãy ngài ấy cũng đã gọi bốn món muốn ăn rồi.
Kết quả không nghĩ đến, Cảnh Tây lại cũng muốn ăn bốn món giống với giám đốc Đoạn!
Cũng quá mức trùng hợp rồi, đồng nghiệp bên cạnh cũng phải nói thêm: "Bốn món này là do giám đốc Đoạn gọi đấy, xem ra khẩu vị của hai người rất giống nhau nha."
Đoạn Trì cũng có chút ý muốn nhìn cậu một cái.
Cảnh Tây vờ như không thấy, thiên chân vô tà* nhìn mọi người cười cười, chuyên tâm uống nước trái cây.
*thiên chân vô tà (天真无邪): ngây thơ trong sáng
Đồ ăn được đem lên, vài người vừa ăn vừa trò chuyện, nhanh chóng nói đến chủ đề chính.
Cảnh Tây biết rõ nhưng vẫn hỏi: "Về đề nghị của tôi ở thế giới thực tế ảo, giám đốc Đoạn đã nghĩ kỹ chưa ạ?"
Nhân viên nghiên cứu cùng đồng nghiệp không hẹn mà cùng nhau hướng ngón tay cái về phía cậu.
Bọn họ cảm thấy rằng giám đốc Đoạn đại khái sẽ không đồng ý phương thức gặo gỡ "dần dần kéo dài", sẽ chủ động yêu cầu bọn họ phối hợp ở bên trong, tranh thủ chuẩn bị vài bài diễn văn thay phiên nhau làm hai bên đều vừa lòng.
Nhưng mà Đoạn Trì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-bug-trong-he-liet-van/3516348/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.