Trời má thiệt luôn, người nảy giờ tôi kể với bạn tôi lại học chung với chúng tôi tiết đầu.
- Xin lỗi thầy em vào trễ.
- Ừm vào đi.
Tôi gần như không tin vào mắt mình mà trợn tròn mắt nhìn. Thằng chó chết đó cũng nhanh chóng nhìn thấy tôi. Mà số xui kiểu đéo gì, chỉ còn chỗ trước mặt tôi là trống.
- Nó đó mày, mới sáng sớm đã gặp âm binh rồi.
Anh ta đâu còn cách nào ngồi cách ngồi trước mặt tôi. Nhưng mà anh ta chọc nhầm người rồi. Khi anh ta vừa định ngồi xuống, tôi đã lấy chân kéo ghế ra đằng sau. Cái kết ra sao thì mọi người biết rồi đó.
- Chuyện gì vậy? – giảng viên hỏi
- Không có gì ạ - anh ta trả lời xong thì liếc tôi một cái.
- Bà mẹ thằng chó...- Quỳnh bịch miệng tôi lại.
- Đợi học xong đi đã – Quỳnh khuyên tôi.
Trong cả tiết học, tâm trạng tôi chả tốt tẹo nào. Chỉ muống đạp anh ta cho té nhào đầu thôi. Mẹ dám làm dơ cái áo của ông đây. Hết tiết học, Quỳnh liền kéo tôi đi ngay lập tức trước khi tôi làm những chuyện mà chính chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm được.
- Mày điên à, tao còn chưa kịp chửi thằng chó đó. – tôi chất vấn Quỳnh
- Thôi đi má, mày muốn đánh lộn ở trường à?
- Nó đáng bị đánh mà.
- Mày nghĩ mày đánh lại nó chắc, so cơ thể thôi đã thấy mày thua rồi
- Cậu gì ơi, cậu chắn cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-bao-gio-la-tinh-co/2878632/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.