Bầu không khí nhất thời rơi vào sự yên tĩnh đáng sợ, chỉ có tiếng rơi vỡ của cốc sữa trong tay cha.
Sau khi thanh niên thất thanh hô một tiếng cha, sắc mặt chú thay đổi.
Cha tiến lên giằng lấy di động, thanh niên liền tránh đi.
Cậu hốt hoảng cúp máy, tránh né cha mình, nhưng càng gấp thì càng không tắt máy được. Cha thấy cậu không đưa thì vô cùng giận dữ, tát thanh niên một phát.
Chú tắt máy, trên mặt thanh niên còn đau rát, khi thấy video bị cúp thì ngây ngẩn. Sức lực hồi nãy tan mất, di động bị cha đoạt lấy.
Tất nhiên cha có thể nhìn thấy trên màn hình có đề tên chú, ông cũng biết đó là ai.
An Bảo nhìn thấy thanh niên bị đánh bèn oà khóc, đạp đạp chân gọi bố ơi, ông ơi.
Sắc mặt cha vẫn tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi: “Mày đúng là đồ súc sinh không biết xấu hổ!” Mặt thanh niên bỏng rát, quay lại ôm lấy An Bảo.
Mặt cậu tê dại, miệng thì nhẹ nhàng dỗ An Bảo, nhưng đầu óc đã loạn tùng phèo.
Chuyện và người muốn che giấu nhất, tất cả đã bị vạch trần hết.
Chú quả quyết cúp máy, An Bảo khóc lớn, cái câu súc sinh kia của cha, giống như từng thanh đao đâm vào người thanh niên.
Viền mắt cậu đỏ ửng, nhưng vẫn không khóc, Cậu đứng nghiêm, nhìn cha mình: “Không phải như cha nghĩ đâu.”
Quả thật cha đã nổi trận lôi đình, sau khi đánh cậu ông liền chỉ vào mũi cậu mà mắng: “Mày có biết hắn là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu/3135655/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.