Nhìn thấy cô đang gọi điện cho Dương Thần, Diệp Vân Triệt ở bên cạnh vội vàng ho.
"Khụ, khụ, khụ, khụ..."
Diệp Thánh Sinh còn chưa kịp nói chuyện với Dương Thần, lạnh lùng nhìn người đàn ông nãy giờ giả vờ ho.
"Anh ăn ớt à? Ho hoài à."
Diệp Vân Triệt làm bộ mặt nghiêm nghị, cố ý cao giọng nói: "Anh không sao, không cần đi bệnh viện."
Diệp Thánh Sinh phớt lờ anh, nói với người trong điện thoại:
"Anh đến đây, mang chủ tịch của anh đi, đừng để anh ta chết ở đây."
Sao Dương Thần không nghe ra ý của ông chủ, áy náy nói:
"Tôi xin lỗi cô Thánh Sinh, tôi đang đi công tác."
"Được rồi, tôi sẽ gọi xe cứu thương."
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Thánh Sinh lại gọi cứu thương. Thấy không ngăn được cô, Diệp Vân Triệt vội vàng nhìn đứa trẻ bên cạnh.
"Liên Liên ba không nỡ xa con, con có thể nói mẹ đừng đuổi ba đi được không? Ba sẽ ở lại dạy con đọc viết, bảo vệ con, nếu không sẽ chỉ có hai người thôi, lỡ kẻ xấu đến thì thế nào.”
Anh cố ý giả bộ đáng thương, nắm tay đứa nhỏ.
Liên Liên rất thích ở với chú đẹp trai. Cô vội vàng đến gần mẹ, kéo góc áo của mẹ, thấp giọng nói:
"Mẹ, để chú ở lại đây, con muốn chơi với chú."
"Liên Liên còn chưa ăn, mau ăn đi."
"Mẹ, chú nói chú là ba của con đúng không? Sau này Liên Liên có thể gọi chú là ba được không?"
Diệp Thánh Sinh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643504/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.