Hành động ngoan độc chuẩn của cậu khiến đám người ngây ngốc không kịp phản ứng. Đến lúc giật mình hoàn hồn thì Hứa Dương đã trốn được vào cái nơi mà cậu cho rằng có thể giúp cậu chống chọi, cho dù chỉ là đến khi Tạ Nghiêu phát hiện ra cũng đã là tốt lắm rồi. 
“Ông chủ, anh có sao không!?” 
“Này! Đi ra! Có nghe không!?” 
Rầm rầm!! 
“Đi ra! Thằng nhóc này!! Mày muốn chết à!!!” 
Đám đàn em của Điền Hải sau khi hoàn hồn nửa thì quan tâm ông chủ mình, nửa thì chắn trước buồng vệ sinh của Hứa Dương mà hùng hổ dọa nạt, còn không ngừng đạp ầm ầm vào cánh cửa. 
“Hức…” 
Bên trong cách cửa Hứa Dương không hề lên tiếng, chỉ vô thức cắn chặt răng, thu mình lại trong góc, tránh xa cửa phòng ra. Dáng vẻ vừa quật cường vừa run sợ đến đỏ mắt khiến người thương tiếc. 
“Bắt nó ra cho tao!” 
Được một đỗi Điền Hải mới từ trong giật mình bởi hành động của Hứa Dương gây ra. Ngay lập tức lão liền quát ầm lên, dáng vẻ vô cùng tức tối. 
Đám đàn em vừa nghe tiếng ông ta liền càng mạnh tay phá cửa. 
Rầm rầm rầm… 
Từng âm thanh ầm ầm như đánh vào tim Hứa Dương. 
“Hức…” 
Cố nén một tiếng nức nở vì sợ hãi, Hứa Dương vẫn ráng sức đưa mình ra chặn cánh cửa đang muốn lung lay. 
Rõ ràng hành động của cậu cũng có chút tác dụng, cánh cửa không còn giật tung như mới nãy nữa. 
Nhưng chưa đợi cậu thở phào thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-va-em/3399020/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.