🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cậu là con trai của Tạ Thạch?"



Lưu Tranh không để ý đoạn sóng ngầm này, ngược lại có hứng thú với thân phận của Hứa Dương hơn mà không khỏi gặng hỏi.



Ai biết lại thấy thiếu niên rõ ràng mặt mũi vẫn còn trắng bệch nhưng lại lạnh tanh đính chính: "Ông ấy là cha dượng của tôi."



Hai mắt Lưu Tranh liền sáng lên như hai cái đèn pha. Bên trong viết rõ hai chữ bát quái to đùng.



"A! Cậu là đứa nhỏ bỏ nhà ra đi ưm ưm..."



Nhưng hắn vừa nói đến đây đã bị người bị bịt lôi ra.



Hắn vừa ú ớ vừa đưa mắt lên án người nào đó, mặc dù tận sâu dưới đáy lòng lại tràn ngập hứng thú mà nhìn đối phương đầy thăm dò. Tạ đại gia nhìn mà phát bực.



"Còn muốn mua mèo nữa không?"



Tạ Nghiêu ở khóe mắt nhìn thấy thiếu niên đang lắm lét nhìn mình, miệng lại lạnh lùng nói với Lưu Tranh: "Không mua nữa thì về!"



"Ấy đừng! Mua chứ sao không!"



Lưu Tranh được buông ra lập tức kêu lên quang quát. Đùa à, trò đang hay, về cái gì mà về!



"Em gái, cho anh xem mèo của em đi!"



Đặng hắn rống lên với Lục Phỉ.



"Em không sao đâu, chị đi đi."



Thấy Lục Phỉ quan ngại nhìn mình, Hứa Dương trấn an cô.







"Được rồi."



Lục Phỉ cảm thấy mọi chuyện chắc cũng ổn rồi nên bước đến dẫn Lưu Tranh đi xem mèo.



Bỏ lại hai người Hứa Dương và Tạ Nghiêu đứng tần ngần trong tiệm.



Nói đến cửa tiệm này mặc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-va-em/3398994/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.