Trong một câu lạc bộ tư xa hoa trụy lạc tại một góc Hải thành, bên trong phòng riêng của câu lạc bộ đang ngồi vài người có thân phận không kém. Không khí đầy mùi cần sa, thuốc lá cùng bia rượu, nước hoa, một loạt hỗn hợp khiến người nghẹt thở. 
Người nói là một lão nam nhân xem chừng đã bốn năm mươi tuổi, mặt mày đầy mỡ, toàn thân phát ra mùi vị hoang phế. Thân thể kia nhìn là biết đã bị bào mòn đến mục rỗng, thế nhưng khắp nơi đều tràn ngập mùi tiền, mùi quyền lực. Ít nhất nhờ nó ông ta còn có thể trụy lạc thêm một thời gian nữa rồi mới chịu chết. 
Bên người ông ta lúc này đang ngồi hai thiếu niên tuổi chừng mười tám, nhìn non nớt nhưng dễ dàng khơi lên tâm tính biến thái của lão. 
Tạ Thạch bị hỏi thì có chút run sợ, dáng vẻ khép nép đáp: "Anh Hải ạ, không phải em không muốn mang người đến, chỉ là..." 
"Chỉ là gì? Chẳng lẽ chú muốn đổi ý?" 
Anh Hải trong miệng lão đá xéo lại: "Chú cũng nhìn thấy đó, dạo này anh khá thích kiểu ngây ngô non nớt thế này, chơi rất vui. Nếu chú làm anh hài lòng thì có khi anh còn có thể cho chú thêm chút lợi ích." 
Vừa nói gã vừa mạnh bạo bóp cái mông thiếu niên mặc áo da, cosplay bé thỏ bên cạnh. Thiếu niên bị sờ soạn mềm mại ngã vào lòng lõa, miệng còn phối hợp kêu một tiếng. 
Hành vi này của lão cùng tình huống trước mặt đều khiến Tạ Thạch phát tởm trong lòng nhưng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-va-em/3398990/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.