🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lại nói về Hứa Dương, thiếu niên mới mười bảy tuổi sau khi đưa ra quyết tâm bỏ trốn, cũng thật sự trốn được khỏi Tạ gia thì chui vào một góc vắng vẻ đợi trời sáng.



Là một đứa trẻ không được yêu thương, đối với Hứa Dương việc có ngủ ngoài đường như một tên khuất cái không hề làm khó cậu. Nằm co ro ở một góc chỉ với vài tấm giấy carton bìa cứng, so ra Hứa Dương còn thỏa mãn hơn cái phòng kia của cậu. Chỉ là ai nhìn vào cũng thấy thương cảm.



Nói thật ra cái khoảnh khắc Tạ Thạch bảo muốn bán cậu cho người khác Hứa Dương đã nảy lên ý định muốn trốn rồi. Mặc dù lúc đó cậu cũng có chút hi vọng Tạ Nghiêu có thể chấp nhận đưa cậu đi, cậu cảm thấy người chú dượng này so ra tốt hơn bố dượng của cậu, có lẽ sẽ không đánh đập cậu. Chỉ cần cho cậu một chỗ ngủ, cậu có thể không so đo.



Thế nhưng người ta cũng không làm thế, vậy cậu không trốn lại còn đợi người ta xem cậu như một món hàng bán ra sao. Bình thường Hứa Dương không phản kháng là vì không thể, nhưng không có nghĩ cậu là người yếu đuối.



Thật ra con người khi bị bức đến đường cùng rồi ai cũng sẽ có hành động táo bạo thôi.



Trước đó cậu cũng từng có ý nghĩ muốn bỏ nhà ra đi, nhưng trong lòng cậu vẫn còn một chút hi vọng đối với mẹ mình. Cuối cùng vẫn là mơ mộng hảo huyền.



Hứa Dương từ trong một góc nhỏ của Hải thành chui ra, có chút

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-va-em/3398989/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.