24.
Mộ Hòa có thai rồi. Ta bèn đến thăm. Nhìn nụ cười rạng rỡ của muội ấy, cuộc sống hẳn hạnh phúc lắm.
Khi xuất giá, A Hòa chỉ dẫn theo 2 nha hoàn và 6 nhũ mẫu, không tính là nhiều nhưng cũng không đến nỗi ít. Trông thấy ta, muội ấy hỏi Dao Dao không đi cùng sao?
Nói chuyện được một lát, ta càng khẳng định muội ấy thực sự hạnh phúc. Hôn sự này quả là quyết định đúng đắn. Nếu như, thôi vậy, làm gì có nếu như chứ.
Cuộc sống của ta cũng rất êm đềm mà, hà cớ phải ước ao như người khác?
Dẫu sao thì, làm gì có ai được mười phân vẹn mười.
25.
Nhìn bề ngoài, kinh thành có vẻ vẫn sóng yên biển lặng, nhưng thực chất sóng to gió lớn đã ập đến rồi. Cũng may ta chỉ là một người phụ nữ thường thường, chăm lo việc nhà, không cần phải can thiệp đến chuyện ngoài phủ. Cũng nhàn hạ.
Không ngờ bỗng dưng mẫu thân đến gõ cửa, vừa gặp đã tung cho ta cả đống tin. Ta còn chưa rõ ngọn ngành ra sao.
Sau đó mới hiểu, hóa ra vương gia sẽ xuất chinh. Nhưng mà, nếu đã quyết định xong, sao ngài lại không nói với ta?
"A Nhu, con không biết thật sao?" Mẫu thân sửng sốt. Xem ra đây vốn chẳng phải chuyện gì bí mật, chỉ có ta là không hay biết gì.
"Chắc là vương gia quên không nói."
Sau khi mẫu thân về, ta mới tìm quản gia. Quả nhiên quản gia cũng biết. Đến tối vương gia về, ta mới hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tuyet/2556272/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.