Trong Cao Dương huyện thành, có một kiến trúc mà Dịch Thiên Hành quen thuộc nhất, đó chính là thư viện huyện. Những năm qua, theo kinh tế phát triển mà vị trí thư viện từ trung tâm buôn bán, dần bị thay đổi chuyển thành hẻm nhỏ giữa một khu dân cư đông đúc. Hôm nay thư viện huyện xây ở bên cạnh một nhà vệ sinh công cộng, vẻ ngoài phong cách cổ xưa cũ kỹ, Dịch Thiên Hành mỗi lần tới đây, đều thở dài một trận.
Dịch Thiên Hành từ nhỏ đã có trí nhớ kinh người, cộng thêm vẫn nhớ kỹ câu nói của Ngũ Liễu tiên sinh "Muốn đọc sách giỏi, không cần tìm hiểu quá sâu." Thông tuệ hơn người, vừa không cần tìm hiểu quá sâu, kết quả tốc độ đọc sách so sánh người bình thường nhanh hơn quá nhiều, tự nhiên cũng sẽ xuất hiện tình huống không còn sách có thể đọc, cứ như vậy, thư viện trong huyện thành trở thành nơi mà hắn đi những khi rảnh rỗi.
Sau khi tới quá nhiều, hắn đối với sách vở trong này cũng đã quá rõ ràng. Huyện thành thiếu hụt tài chính, không có tiền ủng hộ thư viện, cho nên đến thời điểm Dịch Thiên Hành rời huyện, thư viện cũng chỉ có sáu vạn cuốn sách, ngoại văn chưa đầy ngần cuốn, may các loại sách tham khảo cũng có hơn bốn ngàn loại, về phần sách cổ tịch các loại lại càng ít đến thương cảm.
Dịch Thiên Hành ở nơi này đọc sách mười năm, thuộc về điển hình đọc sách như ăn tươi nuốt sống, đứng ở kệ sách hiện đầy tro bụi mà nhìn, một quyển tiếp nối một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tuoc-ky/2355741/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.