Uyển Công Ngọc, ngươi nợ ta cái gì rồi phải không?
Uyển Tiểu Côi bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình.
Nàng còn muốn tặng Uyển Công Ngọc một câu! Đều do mị lực đáng chết của ngươi gây-họa!
Tất nhiên Uyển Công Ngọc sẽ không vỗ trán thốt lên câu ấu trĩ như vậy, hắn giơ mũi tên trong tay lên nói: "Ngươi là người Cao gia? Tại sao lại ám sát ta?"
Tiểu cô nương bị một câu của Uyển Công Ngọc đả kích đến giật mình, nước mắt rơi lã chã: "Ngươi lại có thể không nhớ rõ ta?"
Uyển Tiểu Côi hỏi hệ thống, đây là ai vậy?
Hệ thống ngáp một cái, xin lỗi ký chủ thân yêu, trong nguyên tác không nhắc đến vị này nên không biết.
Uyển Tiểu Côi:...
Nhưng mà cũng may tiểu cô nương này cũng rất tri kỷ, lập tức trả lời vấn đề của Uyển Tiểu Côi: "Ta là Cao Vũ Phù! Đồ bội bạc, ngươi nhớ ra chưa?"
Ồ! ~ Uyển Tiểu Côi và Uyển Công Ngọc cùng ồ thầm một tiếng.
Khi xưa, lúc Uyển Công Ngọc vẫn còn là thiếu niên, vừa mới bị lão sơn chủ để ý. Hắn bị phái đi Khai Phong làm việc, nhân duyên trùng hợp thế nào mà hắn quen được Cao gia nhị công tử Cao Úy Chi, phải nói là cực kỳ thân thiết, Cao Úy Chi còn từng ngủ cùng giường với hắn. Tất nhiên hắn và Cao Úy Chi đều là cá mè một lứa, hắn giúp Cao Úy Chi đoạt gia sản, Cao Úy Chi cũng giúp hắn làm rất nhiều chuyện xấu, Cuối cùng lúc Uyển Công Ngọc còn chưa bị rơi đài, Cao Úy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tu-phan-dien-luon-muon-tim-duong-chet/927140/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.