🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cái gì là sinh tử luân hồi, tiền duyên hậu phận kia chứ? Sao bây giờ cảm thấy thật quá vô thường, cơn mơ tỉnh rồi lại còn quá đỗi vấn vương. Giống như sau trận phong ba, rõ ràng trời quang mây tạnh, cầu vồng cũng xuất hiện, ấy thế mà cõi lòng lại hoang liêu đến lạ, có lẽ vẫn nhớ nhung mùi hơi đất nồng nàn, cái khí lạnh rười rượi của giọt mưa đầu mùa vừa nhỏ trên da thịt.

Có lẽ, không đành tỉnh thức.

Nhưng đã gọi là mộng thì có cơn mộng nào mà không đến hồi tỉnh giấc? Dù là ác mộng hay một cuộc hội ngộ liêu trai vẫn có khi phải ép mình mở mắt đón ban mai.

Bây giờ còn điều gì tiếc nuối? Oán ân đã trả, duyên nợ tận rồi, người cũng đi xa khuất, còn trách cứ được ai? Không, không thể trách được ai cả ngoài chính mình, là bản thân biết bao lần nắm rồi lại không giữ được, lần nào cũng vậy, rõ ràng chỉ còn cách một chút liền tới bến bờ, thế mà cứ để cho lãng phai vuột mất.

Nàng đã đi rồi, nàng đã chấp nhận buông tay để cô làm lại từ đầu, cho bản thân một cơ hội bước tiếp, bước...trên con đường không có nàng...





Lê Mộng Thủy là một cô gái như vậy đấy, nàng tài hoa và bạc mệnh, nàng dám yêu dám hận, dám ૮ɦếƭ vì người mình yêu, và dám ra đi vĩnh viễn vì người đó. Còn Thục Quyên, cô tự nhận dẫu là Ngô, Trịnh Thục Đoan hay chính mình hiện tại vẫn không thể nào so sánh được với nàng. Như trong một vở tuồng, Lê Mộng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-trinh/2283038/chuong-55.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chữ Trinh
Chương 55
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.