Sau khi nghe xong hết thảy mọi chuyện, phản ứng của bà Đình Trúc là trầm tư im lặng, bà đã im lặng rất lâu, khép mắt nghĩ suy cũng có, dò xét lần lượt Thục Quyên và Lê Mộng Thủy cũng có. Nếu không phải đã chứng kiến những điều quỷ dị xảy ra từ trước và cả sự hiện diện của một ma nữ tại đây thì bà đã khó mà tin được.
Nhưng hiện giờ, bà Đình Trúc không có lý do nào để nghi ngờ câu chuyện này là giả, vả lại bà biết Thục Quyên sẽ chẳng bao giờ lừa gạt bà đâu.
Cho nên...
- Nếu theo như lời đã kể, vậy cha của con là Trịnh Kiến Trạch, tên gian ác đó?
- Cha là một mảnh linh hồn của hắn luân hồi, vừa là hắn, cũng vừa không phải hắn. Nhưng, con rất tiếc vì những gì đã xảy ra, và cha bây giờ đã...
Bà Đình Trúc đưa tay lên ra hiệu Thục Quyên không cần nói tiếp, rồi bà lại hít sâu vào một hơi, hướng mắt nhìn thẳng Lê Mộng Thủy mà hỏi.
- Vậy cô yêu con gái của tôi?
Lê Mộng Thủy gật đầu, đáp.
- Thưa cô, con yêu em ấy.
- Nhưng nó không phải là Ngô, nó là Nguyễn Thục Quyên, con gái của tôi, cô có ý thức được điều đó không?
- Con hoàn toàn ý thức được, dù em ấy có là Ngô, là Trịnh Thục Đoan, Nguyễn Thục Quyên hay bất cứ ai khác thì con vẫn sẽ yêu, chỉ cần là em ấy mà thôi!
Bà Đình Trúc nhếch môi, dường như bảo rằng sao nàng quá đỗi ngây thơ.
- Tiền kiếp là tiền kiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-trinh/2283037/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.