🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ảo ảnh mờ dần theo làn khói bốc lên từ ngọn lửa đỏ...mờ dần...mờ dần...

Thục Quyên như choàng tỉnh khỏi cơn mê, lăn dài trên gương mặt thất thần là những dòng lệ ướt đẫm đến tận vai áo, cô đã khóc...khóc như chưa bao giờ được khóc...

Dù chỉ là ảo ảnh nhưng nỗi đau đớn, sự ô nhục, cùng oán hận đậm sâu là cảm giác vô cùng chân thật, nó khiến cho Thục Quyên cả ngay khi đã tỉnh mộng rồi vẫn chẳng nhận ra được mình là ai, mình đang ở đâu, mãi khi vị sư cả dùng bó lá nhúng nước bùa đập vào đầu thì Thục Quyên mới lần là hồi tỉnh.

Ông Trương Quân không vội vàng hỏi cô điều gì cả, ông muốn để cô khóc, khóc cho cạn hết bi ai rồi từ từ tìm hiểu cũng chưa muộn. Ừm đúng vậy, Thục Quyên dù đã tỉnh vẫn đang ngồi đó rơi nước mắt, là vô thức hay thực sự đau lòng? Không ai biết được!

- Không phải cô Thủy bán mình...không phải cô Thủy...không phải...





Thục Quyên cứ lẩm bẩm trong miệng câu đó, không biết hiện giờ cô là Ngô hay là Nguyễn Thục Quyên nữa.

Lát sau, Thục Quyên giật mình như nhớ ra điều gì đó, cô quỳ mợp xuống dập dầu cầu xin sư cả rằng.

- Con lạy thầy, thầy từ bi làm ơn cho con hồi quy nhập mộng thêm lần nữa, con phải cứu Lê Mộng Thủy! Hiểu lầm rồi...tất cả chỉ là hiểu lầm...con phải cứu cô ấy...cô ấy đang ở trong đám cháy!!!

Vị sư cả lắc đầu thở dài, nặng nề đáp lời.

- Con hãy bình tĩnh lại, những gì con thấy chỉ là ảo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-trinh/2282980/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chữ Trinh
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.