Lữ Bố hí Điêu Thuyền...Lữ Bố vì cuộc hội ngộ giai nhân ngày ấy mà về sau gây nên không biết bao nhiêu biến loạn, vì bóng sắc khuynh thành mà sát phụ đoạt thê. Tích xưa còn ghi để răn đe người đời, nhưng lại chẳng có ai hay biết câu hát ban đầu đã trở thành lời tiên tri cho khổ ải tương lai, có điều...
Ông bà Trương Quân, Đình Trúc nghe xong lời kể của vị sư cả thì liền trầm tư suy nghĩ. Họ đang được nghe lại câu chuyện về tiền kiếp của con gái mình, đứa con gái mà cả hai vợ chồng đều hết mực tin yêu tự hào, nhưng vẫn còn có sự thắc mắc.
Bà Đình Trúc không ngần ngại hỏi.
- Thầy kể như vậy thì Thục Quyên con tôi là người nào trong câu chuyện này? Cô hai Điệp, cô Thủy gì đó, hay là...là...?
Vị sư cười nhẹ, nụ cười phảng phất nét buồn.
- Bằng linh tính người mẹ, bà đoán thử xem Thục Quyên là ai?
Hai vợ chồng nhìn nhau, bà Đình Trúc nghĩ ngợi giây lát rồi mới đáp.
- Chắc là cô hai Điệp hay cô Thủy phải không thầy? Con tôi từ nhỏ đã có cốt khí rồi, chắc là một trong hai người đó?
Đoạn, vị sư lắc đầu cười.
- Bà à, người kiếp này cốt khí chưa chắc kiếp trước đã sang trọng, cũng như người kiếp này quý phái nhưng chưa chắc kiếp sau không trở thành kẻ hành khất đâu.
Như đã ngộ ra chút chân lý, có điều bà Đình Trúc vẫn còn nghi hoặc.
- Vậy...không lẽ Thục Quyên là...?
- Phải! Thục Quyên con gái bà chính là cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-trinh/2282960/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.