Nhìn hai con người đáng ghét này cứ cãi nhau qua lại, Hoàng Thanh Huyền chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung ra, cô gắt lên “ Có thôi đi không, đây là bệnh nhân ở chứ không phía nhà các người.” Nói xong cô xoay người rời đi, La Đức Hải muốn đuổi theo cô thì bị cô xoay lại lườm một cái, “ Anh còn thử đi theo tôi xem, tôi có đánh chết anh không.” La Đức Hải biết cô biết võ lại còn ghét mình như vậy nên hắn cũng không dám lẽo đẽo theo cô nữa. 
Tối về đã thấy mẹ chồng ngồi đợi ở ghế sofa, nhìn giờ đã là tám giờ tối, cô lên tiếng hỏi, “ Mẹ ăn cơm chưa ạ” 
“ Ăn rồi, ngồi xuống đây mẹ muốn nói chuyện với con.” 
“ Dạ, mẹ cứ nói đi ạ.” 
“ Thì là chuyện con cái, con và thằng Trung không sử dụng biện pháp gì để phòng tránh thai đúng không.” 
Cô không một chút ngại ngùng trả lời bà, “ Con không ạ.” 
Bà Nụ suy tư một lúc rồi mới tiếp lời, “ Hai con đã cưới nhau được gần nửa năm, tại sao lại không có chút động tĩnh nào... liệu có phải con có vấn đề gì không, nếu không mai cùng mẹ đi kiểm tra xem?” 
Lúc này cửa nhà lại mở ra, người vào là Lương Văn Trung, “ Mẹ cái gì cũng phải từ từ, vợ con bận như vậy mãi mới có một ngày nghỉ, mẹ đừng lôi vợ con đi đâu nữa." 
“ Thì mẹ cũng chỉ là lo cho hai đứa mày thôi, hai đứa cũng 27 28 tuổi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tinh-mong-manh/2866167/chuong-37.html