Trong phòng,
“ Ây! Cái con m.ẹ nó! Bạch Hy Văn giường của em mấy năm tuổi rồi...”
Hà Hiểu Minh lồm cồm bò dậy, mặt mày cau có khó chịu nhìn đống đổ vỡ ở dưới thân. Anh lại kéo Hy Văn dậy, cẩn thận xem xét lưng cô
“ Em có đau không? Có bị trúng đâu không? ”
Hy Văn ngại ngùng kéo chăn phủ kín người, cô che miệng cười “ Không đau, nhưng giường sập rồi, giờ tính sao?”
Hà Hiểu Minh đúng là nam nhân đang cơn hứng tình không gì có thể ngăn cản, cười gian xảo trải khăn xuống nền nhà rồi, vỗ vỗ tay bên cạnh
“ Dùng tạm!”
Nhìn người đàn ông thân hình hoàn hảo trước mặt, đem “thằng em” chạy tới lui chuẩn bị “ổ” hành sự, Bạch Hy Văn buồn cười chỉ biết lắc đầu. Dù anh có là ông chủ toàn năng, hào hoa trên thương trường thì chung quy lại vẫn là người đàn ông bình thường thôi.
Cứ thế họ trải qua một đêm mặn nồng dưới sàn nhà lạnh lẽo, nhưng lại tràn ngập sự nóng bỏng của lửa tình.
Buổi sáng, Hy Văn kéo chăn đắp cho anh, nhìn người đàn ông đầu tiên của đời mình. Cô lại không nỡ bỏ qua giây phút hiếm hoi lần đầu tiên được nhìn anh ở cự ly gần như vậy.
Cô sờ sờ vào vầng trán cao cao thông minh rồi dần dần kéo xuống sống mũi cao ngạo nghễ, bất giác bật cười, cô khẽ nói thì thầm với anh
“ Đẹp trai quá! Còn em lại mang khuôn mặt như thế này! Sau này làm sao dám bước bên anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967323/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.